Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Hi

Hi,

Mọi người có khỏe không?

Update tình hình xíu. Công việc 1 tháng đã trở thành dài hạn. Nói chung cũng là do có duyên thôi. Lần này mình cam kết với bản thân sẽ làm ở đây 7 năm nữa (nếu không có gì thay đổi). Giống như cắt tóc ngắn hoài, đến khi quyết tâm để tóc dài thì để đến giờ cũng được.

Mới đi họp lớp cấp 2 về. Toàn những gương mặt thân quen, năm nào cũng gặp. Còn những bạn k họp lớp cũng không thấy xuất hiện mới. Nhìn chung là vui, ngồi ôn lại chuyện cũ cười đau cả bụng.

Nhưng mình lên viết blog là vì vụ khác. Làm mình thấy vô cùng bất an. Do lúc đi về nhà, chạy xe cũng trong quận thôi. Mình chạy sau xe 1 gia đình 3 người. Ông chồng, bà vợ và 1 đứa con còn khá nhỏ. Mình định vượt lên từ tay trái nhưng ông chồng vừa lái xe vừa chơi điện thoại, đã vậy vừa lạng ra giữa đường vừa lạng vào. Mém tí nữa va chạm mà cũng may thắng lại. Đã vậy thì thôi chứ ông chồng chắc là dân giang hồ gằn giọng hỏi mình "Giờ muốn gì". Trời oiiii. Sau đó mình đã cố tránh xe đó ra rồi mà ông chồng vẫn lên giọng hỏi. Cũng may bà vợ hiền bảo "Thôi thôi".

Ủa, mình định hỏi mình có lỗi gì vậy? Lái xe nghe điện thoại đã sai, lái thì lạng lách mà còn gây sự ăn vạ.

Dạo này sao thấy xã hội bất an quá. Ai nói Việt Nam chính trị ổn định. Ôn định là do người ta nói với nhau từ hồi kinh tế mới mở cửa. Còn bây giờ sao thấy một người đàn ông làm cha, đi xe cũng lịch sự mà sao cái kiểu hành sự không đáng làm cha làm chồng chút nào vậy.

10h cũng đâu phải là trễ đâu. biết vậy nhờ 1 bạn trong lớp hộ tống về cho an toàn. Lúc đó mình chỉ sợ thằng đó kéo xe mình rồi làm 1 trận ngay giữa đường. Người đi đường thì không biết mô tê gì, không biết có bênh vực mình không. Giờ vẫn còn sợ.

Tự nhiên thấy lo cho mọi người, gia đình,ba má, em trai, họ hàng. Lỡ gặp mấy hạng như vậy hay bất lương hơn, bị tụi nó đánh đập mà mình thì bị oan. Nghĩ đến là lo lắng.

Còn nữa, một người đã làm cha mà lại có cái kiểu hành xử như vậy trước vợ con. Thôi thì từ nay cũng đừng trông mong ra đường  gặp được những người đàn ông tử tế. Ok cũng gặp, nhưng ngày càng biến mất. Dì mình bảo đừng lấy con trai Việt Nam. Những người bạn, người chị, cô giáo mình quen biết trong 1 lần nói chuyện cũng bảo lấy con trai VN bọn nó nhậu nhẹt chè chén, đánh đập vợ con chả ra sao.

Thật sự mình có 1 người ba rất rất rất tốt và một em trai cũng tốt. Mình cũng biết một số bạn nam tốt. Mà trước giờ mình đều muốn sau này sẽ lấy 1 người chồng VN. Nhưng mình nghĩ con người có số hết rồi. Nếu sau này lấy chồng mà gặp phải một người chồng tồi, hay bị biến chất trở nên xấu xa thì thôi, thà ở vậy với cha mẹ.

Ở VN người ta hay khen người con trai tốt, ga-lăng, biết giúp đỡ. Rồi cảm thán lần đầu tiên hay lâu rồi mới gặp người như vậy. Thật là buồn cười! Các bạn trai có nghĩ là thái độ của quá nhiều đàn ông quá tệ khiến cánh phụ nữ lâu lâu gặp được người tốt cảm thấy như bắt được vàng không. Mình cảm thấy thật mỉa mai!

Thật ra mình thấy ly hôn cũng đâu có gì xấu. Một thời gian không hợp, không cứu vãn được thì ly hôn, giải thoát cho bản thân và cho con cái. Một đứa con nằng nặc không muốn cha me chia tay... chỉ là một đứa ích kỷ và không biết thương cha mẹ. Và mình biết 1 số trường hợp cha mẹ chia tay lại khiến cho tâm lý người con ổn định

Chỉ là, sắp 25 tuổi rồi. Mỗi năm qua đi sự lạc quan về con người, đặc biệt là ảo tưởng kiếm được một người tốt của mình cứ từ từ bị những hành động như ngày hôm nay làm cho mai một đi.

Nói thật mình không cao thượng hay tốt đẹp gì. Nhiều khi mình ao ước một số thành phần sao không chết hết đi cho xã hội thanh bình. Có lúc tức quá mình cũng muốn cho dân TQ bị một cái gì đó tàn phá ghê gớm khiến chính quyền họ không dám đi gây hấn nữa. Sự căm ghét của mình nhiều lúc trở thành những suy nghĩ vô cùng tồi tệ. Mình biết là sai rồi...

Thôi cuối tuần vui vẻ nhá