Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Chúc ba sinh nhật vui vẻ

Hôm nay sinh nhật papa. Cũng k tổ chức gì nhưng có 1 cảnh khá hay ho.

Ba mình có sở thích sưu tập đồ cũ và sửa. Dạo này đang ghiền sửa máy may gia đình. Hôm nay tha về 1 bọc toàn chỉ may xịn, rất nhiều màu, nhìn rất bắt mắt, mà nghe bảo có 50,000 =))). Vậy là ba với mẹ đang ngồi quấn chỉ. Vừa quấn vừa nói chuyện, trông khá tình tứ.

Thằng em mới đi về cũng bị chị nó hô hào vô quấn chỉ.

Tình trạng dạo này của mình, nói vui quá cũng hơi quá đáng. Nhưng tóm lại khá hài lòng. Gia đình perfect, công việc tốt, bạn bè tốt. Thử hỏi xem có gì không hài lòng.

À có, bị ế.

Thiệt bực mình. Dạo này 8 với đứa nào đứa nó cũng bảo mình khó tính quá, khó chịu quá, kén chọn quá. Thiệt là....trời...

Mình đi mua cái gì cũng chọn cái đầu tiên, không đắn đo suy nghĩ. Đi đâu, ăn gì, coi phim gì cũng qua loa, câu cửa miệng là "sao cũng được". Vậy mà cứ bị nói là khó tính. Suy ra là ế là do khó tính.

Cho nên mình cũng hơi khó chịu nha~~

À, vừa rồi phát hiện bạn trai cũ, à nhầm, người hồi trước mình nghĩ là cả hai rất tâm đầu ý hợp, yêu đương cũng thắm thiết mà sau đó có người mới rồi thì lại nói là "chỉ coi mình là em gái". À rồi, "người chỉ coi mình là em gái" đã lấy vợ và cả hai sắp có em bé.

Nói thật, tình cảm thì cũng phai nhạt từ lâu, sau này mình thích J còn nhiều hơn vậy. Nhưng thấy hình đám cưới và nghe tin sắp có con thấy tâm trạng khá phức tạp. Hay tại do mình là người đa tình? Cảm thấy cuộc sống này ít ra cũng có cái khiến mình cảm thấy thua thiệt =)))

Nhớ lại kế hoạch hồi xưa là lấy chồng năm 25 tuổi. Sắp sang 25 rồi mà vẫn vậy. Nên đành chuyển sang 27. Mình nghĩ 27 không gặp ai thì thôi, chắc bỏ ra nước ngoài ở cho nguôi ngoai... =)))

Cái chuyện mình kể ở trên, cộng với những tình cảm không thể quên được cho bạn J làm mình cảm thấy cái tuần này có kì dị sao sao á. Lúc ở chỗ đông đúc thì ok, lúc một mình thì thôi rồi. Có gì đó khá empty. Mà mình lại cảm thấy bản thân thường xuyên bị hạ nhiệt, chân tay lúc nào cũng lạnh.

Ai cũng nói mình ngốc. Sao lại dành tình cảm cho người lạnh lùng như vậy. Cá mập còn bảo thích thì nói người ta đi. Chẳng lẽ hành động và tình cảm như vậy còn nhìn không ra sao. Mà thôi cũng lâu rồi. Có thể do dạo này nó đang chiếu Superman, nhớ lại lần 2 người đi coi phim, không ngờ lại là lần cuối. Tâm trạng thật phức tạp.

Hay do dạo này cũng bớt bận nên có nhiều thời gian nghĩ nhảm?????

Vậy chắc nên bận hơn thôi huhuhu

Nhưng nhiều khi thấy ba má hạnh phúc như vậy, gia đình tốt đẹp, công việc tốt, xung quanh nhiều bạn bè không được may mắn như mình. Lại cảm thấy thôi thà đánh đổi đường tình cảm mà mọi thứ nó như vậy còn hơn. Opportunity cost không ngờ lại áp dụng trong tình huống kỳ cục này.

Lạc quan lên nào!



Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014

Tuần mới vui vẻ!

Bận chút nhưng cũng vô chen chúc vài câu hehe

Đang mở máy tính lên làm bài thì không mở được. Máy bị hư. Cầu cứu papa đang ngồi sửa đồ. Tưởng phải dùng desktop để làm bài. Ai dè papa kêu được rồi. Ba mình thật vĩ đại, tài năng lại còn hiền lành. Thật ghen tị với mẹ. Mẹ thật là sướng. Hai người hạnh phúc như zậy nên con gái mới ế đây nè oe oe oe. =)))

Mai Đức đá trận chung kết. Đây là đội tuyển yêu thích của mình từ hồi mình có...blog bên yahoo =)). Nói chứ từ hồi worldcup giờ mình chưa xem một trận nào. Nếu xem chắc mai dậy đi làm không nổi hihi. Nhưng mình nghĩ chắc do mình không coi nên Đức mới vào chung kết. Nhớ Euro năm nào thức coi bị thua nên quê quá chừng. Cố lên nhé!

Bị cảm. Số thật là xui. Nói thiệt chứ lúc ở trong nhà thì nó chả mưa đâu. Chỉ đợi mình thò mặt ra trên đường là mưa ào ào. Ví dụ như hôm thứ 6 về sớm. Tí tởn lon ton chạy xe về nhà. Cảm thấy trời hôm nay sao mà đẹp, còn ghé mua bánh tráng về ăn. Ai dè, chỉ cách nhà có 5 phút mà nó mưa mình ướt nhẹp. Đã vậy vừa về đến nhà là tạnh mưa. Thật đáng ghét.

Nhân lúc bị cảm đi mua thuốc. Bà bán thuốc hỏi mấy ngày. Mình lại nhầm mấy liều thế là bảo 5. Chờ một hồi lâu bà ấy đưa cho 5 cọc thuốc, mỗi cọc 3 bịch thuốc. Bà ấy nhầm mình uống thuốc cho 5 ngày, tức là 15 liều. Ăc ặc. Lần đầu thấy bán thuốc vậy. Thế là trả lại cả đống thuốc. Cũng hơi quê. Về nhà ráng uống nước chanh, ăn nhiều trái cây bổ sung sức đề kháng. Í phải nhớ mang theo áo mưa và dù nữa =))

Tuần rồi mình đọc xong 2 quyển của Khách Qua Đường, Vội Vã. Ra sách rồi nha mọi người. Lúc đọc phần đầu quyển 1 thấy dịch hơi chán. Nhưng càng về sau càng hay. Có lẽ hợp với văn của Phiêu A Hề. Bìa sách nhìn không hấp dẫn, được cái nội dung sáng tạo. Nhưng cái sự sáng tạo này chắc là copy của Brokeback mountain rùi, phải không? Ai thấy cái bìa và xem phim này xong chắc sẽ hiểu.

Nhưng tóm lại, mình thấy khá hài lòng. Hình như chỉ có 1,2 lỗi chính tả này nọ. Dịch về sau mượt hơn. Nội dung hay, mình quá thích Trình Thiếu Thần rồi. =)))

Thôi 8h rồi phải làm bài cho xong để đi ngủ, mệt quá rồi.

Chúc mọi người tuần mới vui vẻ nhé :)

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Hi

Hi,

Mọi người có khỏe không?

Update tình hình xíu. Công việc 1 tháng đã trở thành dài hạn. Nói chung cũng là do có duyên thôi. Lần này mình cam kết với bản thân sẽ làm ở đây 7 năm nữa (nếu không có gì thay đổi). Giống như cắt tóc ngắn hoài, đến khi quyết tâm để tóc dài thì để đến giờ cũng được.

Mới đi họp lớp cấp 2 về. Toàn những gương mặt thân quen, năm nào cũng gặp. Còn những bạn k họp lớp cũng không thấy xuất hiện mới. Nhìn chung là vui, ngồi ôn lại chuyện cũ cười đau cả bụng.

Nhưng mình lên viết blog là vì vụ khác. Làm mình thấy vô cùng bất an. Do lúc đi về nhà, chạy xe cũng trong quận thôi. Mình chạy sau xe 1 gia đình 3 người. Ông chồng, bà vợ và 1 đứa con còn khá nhỏ. Mình định vượt lên từ tay trái nhưng ông chồng vừa lái xe vừa chơi điện thoại, đã vậy vừa lạng ra giữa đường vừa lạng vào. Mém tí nữa va chạm mà cũng may thắng lại. Đã vậy thì thôi chứ ông chồng chắc là dân giang hồ gằn giọng hỏi mình "Giờ muốn gì". Trời oiiii. Sau đó mình đã cố tránh xe đó ra rồi mà ông chồng vẫn lên giọng hỏi. Cũng may bà vợ hiền bảo "Thôi thôi".

Ủa, mình định hỏi mình có lỗi gì vậy? Lái xe nghe điện thoại đã sai, lái thì lạng lách mà còn gây sự ăn vạ.

Dạo này sao thấy xã hội bất an quá. Ai nói Việt Nam chính trị ổn định. Ôn định là do người ta nói với nhau từ hồi kinh tế mới mở cửa. Còn bây giờ sao thấy một người đàn ông làm cha, đi xe cũng lịch sự mà sao cái kiểu hành sự không đáng làm cha làm chồng chút nào vậy.

10h cũng đâu phải là trễ đâu. biết vậy nhờ 1 bạn trong lớp hộ tống về cho an toàn. Lúc đó mình chỉ sợ thằng đó kéo xe mình rồi làm 1 trận ngay giữa đường. Người đi đường thì không biết mô tê gì, không biết có bênh vực mình không. Giờ vẫn còn sợ.

Tự nhiên thấy lo cho mọi người, gia đình,ba má, em trai, họ hàng. Lỡ gặp mấy hạng như vậy hay bất lương hơn, bị tụi nó đánh đập mà mình thì bị oan. Nghĩ đến là lo lắng.

Còn nữa, một người đã làm cha mà lại có cái kiểu hành xử như vậy trước vợ con. Thôi thì từ nay cũng đừng trông mong ra đường  gặp được những người đàn ông tử tế. Ok cũng gặp, nhưng ngày càng biến mất. Dì mình bảo đừng lấy con trai Việt Nam. Những người bạn, người chị, cô giáo mình quen biết trong 1 lần nói chuyện cũng bảo lấy con trai VN bọn nó nhậu nhẹt chè chén, đánh đập vợ con chả ra sao.

Thật sự mình có 1 người ba rất rất rất tốt và một em trai cũng tốt. Mình cũng biết một số bạn nam tốt. Mà trước giờ mình đều muốn sau này sẽ lấy 1 người chồng VN. Nhưng mình nghĩ con người có số hết rồi. Nếu sau này lấy chồng mà gặp phải một người chồng tồi, hay bị biến chất trở nên xấu xa thì thôi, thà ở vậy với cha mẹ.

Ở VN người ta hay khen người con trai tốt, ga-lăng, biết giúp đỡ. Rồi cảm thán lần đầu tiên hay lâu rồi mới gặp người như vậy. Thật là buồn cười! Các bạn trai có nghĩ là thái độ của quá nhiều đàn ông quá tệ khiến cánh phụ nữ lâu lâu gặp được người tốt cảm thấy như bắt được vàng không. Mình cảm thấy thật mỉa mai!

Thật ra mình thấy ly hôn cũng đâu có gì xấu. Một thời gian không hợp, không cứu vãn được thì ly hôn, giải thoát cho bản thân và cho con cái. Một đứa con nằng nặc không muốn cha me chia tay... chỉ là một đứa ích kỷ và không biết thương cha mẹ. Và mình biết 1 số trường hợp cha mẹ chia tay lại khiến cho tâm lý người con ổn định

Chỉ là, sắp 25 tuổi rồi. Mỗi năm qua đi sự lạc quan về con người, đặc biệt là ảo tưởng kiếm được một người tốt của mình cứ từ từ bị những hành động như ngày hôm nay làm cho mai một đi.

Nói thật mình không cao thượng hay tốt đẹp gì. Nhiều khi mình ao ước một số thành phần sao không chết hết đi cho xã hội thanh bình. Có lúc tức quá mình cũng muốn cho dân TQ bị một cái gì đó tàn phá ghê gớm khiến chính quyền họ không dám đi gây hấn nữa. Sự căm ghét của mình nhiều lúc trở thành những suy nghĩ vô cùng tồi tệ. Mình biết là sai rồi...

Thôi cuối tuần vui vẻ nhá


Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

25/05/14

Tình hình là mai đi làm lại rồi. Đây chỉ là công việc tạm thời trong 1 tháng, làm translator cho một dự án ở ngân hàng. Nói chung đầu tháng 7 mình sẽ đi làm chính thức, chỉ là chưa quyết định sẽ làm ở đâu thôi. Lúc phỏng vấn mình cũng bảo mình muốn đi làm khoảng giữa tháng 6 hay đầu tháng 7, chủ yếu là để đi chơi và suy nghĩ xem sẽ gắn bó với cái gì tiếp theo. Nhưng cuối cùng vẫn quyết định hi sinh 1 tháng để đi làm, chắc do lo cho ba má. Thiệt tình... mặc dù không nói ra nhưng chắc rất lo lắng cho mình. Ba còn bỏ chuyến đi du lịch dự định đi chung với mẹ. Nói như "ai kia" thì "my parents seem to be so serious about job switching"... 

Có lẽ nếu là trước kia mình đã không đi làm temp, cho dù lương có khá cỡ nào. Dù sao mình cũng lười nữa (hehe, cái này nói nhỏ). Nhưng mà thời gian 1 tháng 1 tuần thất nghiệp ở nhà đã giúp mình trả lời một câu hỏi rất rất quan trọng, có lẽ là yếu tố quyết định để mình gắn bó với công việc sau này. 

Tình hình là ở nhà ngoài việc nâng cao tay nghề nấu nướng, học được vài món tủ, rèn luyện kỹ năng chà nhà tắm, quét nhà, lau nhà, học may vá kết cườm... thời gian rảnh rỗi cũng xem phim hoạt hình trên Zing TV hehe. 

Lần này mình coi được 2 bộ anime là Itazura na kiss và bộ Touch. 

Itazura na kiss hay Playfull kiss là bộ truyện tranh nổi tiếng Nhật Bản đã được chuyển thể thành phim và anime. Mình không coi phim người đóng vì thấy nam diễn viên...không được đẹp trai cho lắm hehehe. Còn anime thì khỏi chê rồi. À mọi người chắc nhớ phim của Lâm Y Thần đóng về một cô gái ngốc tỏ tình thất bại, nhà bị sập nên chuyển đến sống ở nhà người mình thích. Nam diễn viên Đài Loan đóng phim này hồi trước còn teen mình rất khoái. Nhưng sau này nghe bảo anh ấy là gay huhuhu. 

Hồi trước mình rất ghét Lâm Y Thần trong phim này, vì thấy cô này giả đóng vai ngốc gì mà ngốc quá. Ngốc như vậy thì thôi không nên làm y tá. Còn nữ chính Kotoko trong phiên bản anime lại khá thích, tính vui nhộn, không quá ngốc, vụng về nhưng được cái nếu đào tạo bài bản thì có thể đạt điểm cao và thi đậu y tá. Cái quan trọng là nữ chính phải có cái tôi, chứ không thể vì 2 cái lúm đồng tiền được. 

Nói chung xem xong đến tập cuối, tâm trạng vui vẻ và yêu đời hẳn. Có lẽ cảm thấy tin tưởng vào tình yêu hơn chăng hahaha. Đại khái rảnh rỗi mọi người nên xem. 

Còn bộ thứ 2 là Touch của Adachi. Ông này thì quá nổi rồi. Nội dung kể về hai anh em sinh đôi và một cô gái hàng xóm. Người em rất giỏi bóng chày nhưng giấc mơ chưa thực hiện đã mất. Người anh là một thiên tài nhưng cố ẩn mình vì không muốn cạnh tranh với em trai. Sau này vì sự ra đi đột ngột của người em trai, anh này luyện tập bóng chày để hoàn thành giấc mơ cho em. Nhưng không ngờ trong quá trình đó, người anh lại phát hiện ra niềm đam mê, tài năng và tình cảm thật sự mình luôn che giấu. 

Truyện hay khỏi chê rồi. Nhưng thật sự mình thích cái kết trong manga hơn là kết trong anime, cảm thấy Tatchan phải chạy đến chỗ Minami và Minami phải rời khỏi khu vực thi đấu để đến xem Tatchan (rồi cuối cùng hai người gặp nhau giữa đường). Còn trong anime là Tatchan gọi điện bảo Minami đến, cái này mình thấy là chưa đủ thành ý. Hihi. 

Lan quan quá!

Nãy giờ nói dông dài chắc mọi người cũng chả hiểu việc xem phim nó có tác động gì đến mình. Là thế này. 

Lúc coi đến tập em trai Tatchan mất, mình ngồi khóc huhu. Nhưng Tatchan can đảm hơn mình vì từ đầu đến cuối đều không hề khóc (nhưng cảm xúc kiềm nén như vậy có khi còn nguy hiểm hơn). Tự nhiên lúc đó nhớ lại những người thân đã rời bỏ mình. Có người vì giả cả, có người vì bệnh tật, cũng có người ra đi đột ngột... Nói chung là tự nhiên sợ, rồi sau này sẽ còn bao nhiêu người rời khỏi mình nữa. 

Điểm thứ 2 là em trai Tachan đã luôn cố gắng vì sự kỳ vọng của mọi người nhưng cuối cùng lại ra đi đột ngột. Lúc đó mình cũng có thể cảm thấy những người xung quanh mình sẽ cảm thấy ra nếu nếu mình cũng như vậy. Tự nhiên tưởng tượng cảnh giả sử mình chết thật, bỏ lại ba mẹ và em trai cùng rất nhiều người thân yêu xung quanh, trong khi cái mình để lại là một hình ảnh về đứa con thích bạo động, thất nghiệp không mang được một người bạn trai về nhà ra mắt. Ặc ặc. Chính lúc đó mình cảm thấy bản thân có lẽ không cần quá nhiều mục đích cao cả như bảo vệ hòa bình, xây dựng tổ quốc. Chỉ là mình nên nỗ lực nhiều hơn để đạt được những kì vọng mà những người xung quanh tin tưởng mình. 

Còn nội dung phim về sau là Tatchan phấn đấu trở thành một con người tốt hơn. Vốn dĩ Tatchan đã có năng khiếu, chỉ cần chăm chỉ và có mục tiêu nữa thôi. Mình nghĩ mình cũng giống như vậy. Xét về năng lực mình cũng tự tin là có, chăm chỉ cũng có. Nhưng mình không có mục tiêu dài hạn. Có lẽ trước giờ chỉ nghĩ mình thích gì làm đó, thấy không hợp thì không cần cố gắng, cũng chưa có niềm yêu thích theo đuổi cái gì. Cho nên kết quả là đang đi trên một con đường tốt thì lại bị chệch hướng. Mình nghĩ mình nên học tập Tatchan. Những người có năng lực phải tận dụng những khả năng mình có để đáp ứng sự kỳ vọng của mọi người. Như thế con người mới có khả năng vượt qua nghịch cảnh. Chứ nếu mình chỉ nghỉ cho sự thoải mái và vui vẻ của bản thân, thích thì làm, không thích thì nghỉ, có lẽ mình đang phí hoài năng lực bản thân.Về sau mình nghĩ nếu một lúc nào đó, cảm thấy quá mệt mỏi ở công việc hay muốn từ bỏ cái gì đó, mình nên xem lại bộ phim này. 

Lúc đầu khá thích Tatchan, nhưng sau đó xuất hiện huấn luyện viên mình chuyển hẳn sang thích ông này. Kể cũng buồn cười, lúc xem phim lẫn đọc truyện nội dung đều là một người tài năng cũng vì muốn hoàn thành giấc mơ của anh trai nên luyện tập bóng chày. Nhưng sau này vì tỳ vết trong quá khứ nên bị khai trừ khỏi đội. Bây giờ ông này trở về với mục tiêu chính là tiêu diệt đội bóng. Thật sự mình rất thích cách tạo hình nhân vật. Lúc xem cứ tự hỏi tại sao lại khác với nhưng phiên bản huấn luyện viên mình đã đọc. Không phải loại hiền hòa cũng không phải kiểu lạnh lùng nhưng vấn hết lòng. Kiểu ông huấn luyện viên này là việc đấu tranh giữa ý muốn trả thù và tình yêu cao cả với bóng chày. Hai thế lực không ngừng đấu tranh. Cuối cùng tình yêu cũng thắng. Nói thiệt chứ cảm giác của mình dành cho nhân vật này ngoài niềm yêu thích ra còn là tin tưởng. Vì mặc dù lúc những tập đầu ổng toàn phá hoại nhưng mình vẫn không ghét ổng được. Lý do đơn giản: một người để cho một con chó con bám theo mình thì không thể là người xấu được. he he he. 

Thêm một điểm nữa mình thích là ông này thầm yêu một cô gái mà sau này trở thành vợ của anh trai mình. 10 năm sau vẫn còn cất tấm hình trong ví tiền. OK mọi người cũng có thể bảo đây là truyện tranh hư cấu, không nên quá ảo tưởng. Nhưng mình vẫn thích ông này. Vẫn là nên sống thật với tình cảm của mình, cho dù không được hồi đáp và phải nhìn người ta happy. Thật là ngưỡng mộ (à, mình cũng 4 năm rồi nhỉ?)

Tóm lại giờ mình phải đi ngủ. Cuối tuần này hẹn đi 8 với nhiều bạn quá, ăn uống sa đọa, thôi đi ngủ sớm mai đi làm. 

À, cuối tuần có coi X-men, thấy mắc cười vì có sự xuất hiện của Đại tướng. Mặc dù họ chả nói tên nhưng theo dòng lịch sử thì chỉ có Đại tướng Võ Nguyên Giáp thui hihi. Nói chung là không biết nên vui vì Việt Nam được xuất hiện trong phim hay nên bùn vì hình ảnh Đại tướng có phần...bị bôi bác =))). Thôi kệ, fiction thôi mà. 

Ngủ ngon. Mọi người đầu tuần vui vẻ. Ah, sắp 1/6 rồi nhi?




Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Ngày đầu tiên thất nghiệp~~~

~~~cũng chả có gì ghê gớm.

Sáng dậy sớm list ra một loạt những việc cần làm. Sau đó tự nhiên thấy không hứng thú. Với lại đang đọc dở 1 quyển truyển hay. Vậy là cả ngày nằm đọc sách, hết đọc lại ngủ lại dậy đọc lại ngủ.

Tóm lại mới xong tập 1.

Có mở máy lên định học bài với làm việc xíu. Làm được nửa tiếng lại lười. Thế là đóng máy đi đọc truyện.

Chiều có dọn dẹp nhà cửa, nấu một bữa đạm bạc chờ ba má về ăn.

Mẹ thấy cả ngày chả làm gì, bảo thôi kiếm việc đi, vẫn là nên yên ổn.

Mới có 1 ngày thất nghiệp đã bị nói rồi.

Hôm qua vừa viết email cho một chỗ bảo xin không đi phỏng vấn nữa do thấy công việc không hợp. Nếu mình kể thêm chuyện này chắc bị đánh tét đầu.

Dù sao vẫn còn nhiều thứ trước giờ muốn làm mà không làm được.

Lâu rồi không được ngủ nhiều như vậy. Lại muốn đi ngủ nữa rồi.

Chắc mai tập yoga lại.




Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014

Chuẩn bị thất nghiệp rồiiiii

Mấy nay có tâm sự nên vào đây viết nhảm.

Nhà cửa đã sửa xong. Ở nhà mới rất thích, còn phòng cũng có thể trang trí và bày bừa theo ý. Sắp tới sẽ đóng xong kệ sách và bàn làm việc, lúc đó mong ước có một chỗ ngồi may vá thêu thùa, làm đồ thủ công sẽ hoàn tất.

24 tuổi (à chưa 25 đâu nghe) có lẽ cũng già rồi. Hôm nay tắm xong nhìn vô gương tự nhiên thấy có vài đốm li ti gần mắt, có lẽ là đồi mồi. Chắc phải bắt đầu xài dưỡng da gì rồi.

Hồi trước lúc giai đoạn dậy thì mình rất ngoan. Theo trí nhớ thì cũng không làm gì nông nổi. Trong trường lớp cũng coi như là gương điển hình đi. Mặc dù có khi cũng nổi loạn nhưng kiềm chế đúng lúc. Sau này đi làm cũng lại là tấm gương điển hình. Đi làm đúng giờ, tập trung làm việc, cũng chịu khó => đó là mình khoa trương tự thấy vậy thôi haha.

Cho nên có rất nhiều người bị shock, trong đó có bạn bè và manager khi biết mình nộp đơn nghỉ việc.

Có lẽ giai đoạn nổi loạn dậy thì cuối cùng cũng đến với mình.

Quyết định rất chóng vánh. Hết tuần sau là last working day và hiện tại chưa có việc mới.

Thật ra cũng có back-up plan, nếu không cũng không dám làm. Vì mình sợ nhất là sống phụ thuộc vào người lớn. Có một công việc làm thêm, cũng kha khá cho nên mới quyết định nghỉ rồi xin việc.

Công việc muốn làm thì cũng đã định. Nhưng đã nhận ra được cái mình muốn làm, vừa dễ mà cũng khó. Có lẽ mình sẽ khó khăn hơn, có thể ít chỗ tuyển dụng và khả năng ở nhà dài hạn là rất cao.

Rồi, mọi người có thể bình luận được rồi.

Mình nghĩ đa phần chắc cũng sẽ giống như người lớn nghĩ, đó là thích nhảy việc, không biết lượng sức trong thời buổi kinh tế khó khăn, không chung thủy, không kiên nhẫn... mọi người cứ phát huy suy nghĩ.

Mình nhớ hôm sáng thứ 2 xin nghỉ cuối tuần đó trôi qua trong bình thường. A mà cũng không bình thường lắm. Cả ngày hôm đó ngồi dọn dẹp phòng, tìm ra nhiều thứ cũ xưa và cũng đã bỏ đi nhiều thứ. Không nghĩ mình lại lớn nhanh như vậy. Cũng trải qua nhiều chuyện vui có buồn có, nói chung là đủ khung bậc tình cảm. Nghĩ đến bây giờ có lẽ mình cũng bớt cả tin và nhiều khi không còn trong sáng như xưa.

Như vậy thật là bùn thay. Giống như hồi xưa đi học cấp 3, có mấy hôm phải ở lại học thêm, cứ thong thả vất cái cặp to đùng ngay giữa ghế đá sân trường rồi đi mua đồ ăn. Bạn hỏi thì bảo "mình tin tưởng người ta sẽ không lấy đâu". Còn lần vừa rồi mình đi đảo Bình Ba, tối đó lạnh quá không ngủ lều được phải thuê phòng trọ của nhà dân ngủ. Có một cô rất tận tình dẫn đến nhà anh họ. Ông này cũng khá lớn tuổi, sống với con trai và cháu. Ông đó biết bọn mình đi ngủ trễ nên vẫn để cửa mở, ngồi coi tivi đến khi bọn mình vào phòng mới đi ngủ. Còn bảo sáng sớm ổng dậy rất sớm tập thể dục nên đừng lo lắng. Nhưng lúc đó lòng mình lại không được như xưa, có cái gì đó rất cảnh giác.

Sáng hôm sau lúc trả phòng đi rồi lại thấy ngậm ngùi, người ta tốt như vậy, có lẽ mình đã trở nên xấu tính hơn rồi.

Lại nói tiếp, lúc dọn phòng cũng giống như kiểm điểm lại bản thân. Những gì chưa làm được, những cái đã làm được, thất bại, thành công. Tự nhiên thấy bản thân lúc đó đã đánh mất đi cái hồi xưa có, đó là lòng nhiệt huyết. Cũng không khó gì, mới đi làm có 3 năm đã thấy sao mình đánh mất cái này nhanh quá. Không giống như hồi xưa, 6h dậy tâm trạng háo hức chào đón ngày mới. Ở lại khuya làm việc, đóng máy lại đi về lại vui vẻ. Còn bây giờ mình cũng siêng năng làm việc, cũng vui vẻ vào cuối ngày. Nhưng cái cảm giác đó nó khác xưa nhiều. Thiệt khó giải thích. Nếu nói thế này mọi người xem có hiểu không: everything is all fine, but it seems not right. =))

Cũng giống như tình cảm. Hồi đó oanh liệt theo đuổi người ta (ặc ặc nói zị cũng hơi quá, í là mình cũng tinh vi một chút :))). Trong lòng cũng nghĩ người ta chắc cũng có lòng với mình, rồi động viên bản thân hãy cố lên, hãy biết kiên nhẫn. Rồi nhiều khi thấy người ta cũng có 1 chút quan tâm thì mừng rơn. Nhưng mà nhìn ra xung quanh thấy bạn bè đau khổ vật vã, chia tay rồi mà sao thấy khổ quá. Rồi có người bị lừa dối, bỏ rơi... Rồi có người li dị, có người bỏ nhau... Nhìn đâu cũng thấy sau đau khổ quá, còn những chuyện đẹp thì ít quá. Cho nên đâm ra lo lắng, sợ hãi. Mà lúc đó cũng không có mấy niềm tin.

Rồi sau khi xem kết thúc phim How I met your mother lại còn bị shock hơn. =)))
Mọi người bảo chỉ là phim truyền hình, hãy coi nó nhẹ nhàng thôi. Nhưng mà mọi người đâu có biết mình đặt rất nhiều kì vọng vào nó. Có lẽ trước giờ toàn coi happy ending, nên cái kiểu American ending này mình không chịu nổi. Bạn mình bảo là cái kết này là hợp lý. Mình cũng biết vậy nhưng thấy nó tàn nhẫn sao á. Rồi mình lại nghĩ đến mình. Nếu mình là Ted, cứ cố gắng chờ đợi rồi chờ đợi, có thể một ngày nào đó sẽ gặp được Tracy, sống vài chục năm hạnh phúc trước khi một trong hai người ra đi. Còn nếu mình là Robin, muốn nổi tiếng, muốn thành đạt, bỏ qua người thương mình, lấy người mình yêu nhưng không phù hợp, cuối cùng li dị, rồi sau đó sống một cuộc sống đơn thân. Cũng cảm thấy bạn bè dù có thân nhau mấy cũng đi được một chặng đường thôi, sau này ai cũng có cuộc sống riêng...

Ôi giời ơiii

Cho nên mình cũng không muốn phải đi làm cả ngày, về nhà thật là trễ. Sau này mình có gia đình thì sao, mình có còn ở lại 8-9-10h nữa không. Thật sự công việc cũng không có gì phàn nàn. Chỉ là it does not feel right mà thôi.

Có lẽ mình lười và chỉ muốn giờ ở nhà buổi tối dài hơn một chút. Cũng có thể mình muốn được làm đồ thủ công, dạy anh văn, và có một công việc nhàn hạ.

Mặc dù mình không thích nấu ăn và cũng không thích con nít (cho lắm). Nhưng nghĩ đến vài năm nữa phải lấy chồng, thời gian cho gia đình không có. Như vậy mình có thành Robin thứ 2 không?

Tóm lại là mình đã nghỉ việc. Và hết tuần sau có lẽ mình sẽ bắt đầu series blog về những ngày thất nghiệp :)

Trưa nay có một công ty gọi điện bảo đi pv. Nhưng T7 mà gọi à? HR cũng confirm phải đi làm thứ 7. Trong khi đối với mình T7-CN là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất trong tuần. Được ở nhà, được gần ba mẹ. Có lẽ phải viết thư xin lỗi thôi.

Lúc nghỉ mình có viết mail bảo J, mà không thấy nói gì. Một là hắn ta chưa đọc mail, 2 là lạnh lùng đến mức, à, phải là vô tâm chả bùn reply. Thôi kệ. Ai kêu mình ngốc cái gì cũng kể chứ ;p

Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2014

22.03

Nha sap sua xong. Dao nay k tap trung vao viec gi vi cu moi khi online hay ranh roi lai hao huc tim hieu xem nen mua sam cai j de trang tri nha. Ghien wa roi. Chi hi vong nha xay xong nhanh de thoa thich trang tri. Cung hi zong co nhieu tien de lam nua heheheh.

Dan papa de cho minh cai may man roi. Nho nha, dung co den ban het. May may mini nha chac chuc cai ma k cho con gai ruou mot cai la seo.

Co le lan nay don dep minh se manh tay tong het nhung thu cu ky van hay tiec nuoi k muon bo. Hic hic. Lan nay con phai lam mot cai thu vien mini nua chu. Nhieu idea wa. Hehehe

Nhan noi ve vu sach. Hom wa phat hien hoi cho sach sap khai truong. Tu nhien thay tam trang nao nuc la thuong. May nam truoc k di duoc, lan nay nhat dinh phai di. Lam minh nho hoi xua luc moi biet map u cung dinh ru nguoi ta di hoi sach. Nhung luc do ngai wa. Du sao cung la con gai voi truoc do minh co moi han di xem phim roi hehehe. Sau do hoi sach ket thuc phat hien ra ban map u rat muon di coi. Ah k chac la ban ay muon di voi minh nha. Nhung nghi lai phai chi hoi do minh cam dam ti xiu, biet dau gio se co nhieu ky niem.

Cuoi tuan vui ve moi nguoi. Bai hoc chua xong. Viec dem ve lam cung k them dung. Buoi toi nay chi muon ngoi ngam do trang tri thoi ;p

Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

17.3

Map u ah,

Hom nay 10h moi ra khoi ct. Wen goi dien lam me ngoi cho nguyen 1 tieng. That toi nghiep. Nha da sua phan mai, cho ngu cung han che. Toi nay hai me con nam o phong khach. Ba nam phia nha sau. Con thang em ra cho phong tro ngu.
Me bao hoi nay co dap dau vao thanh chan. Hi vong k bi sao. Nay moi xuong nha duoi thay gio wa, k biet ba co bi lanh k.
Di xuong ngo cai da.
Ngu ngon map u :x

Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014

13.3

Hom nay ve tre. Da vao giai doan busy. Cung hoi stress nhung ai cung nhu minh, moi nguoi dong vien nhau. That ra thi lam cho big4 no phai ban. Mot cv wa nhe nhang se k co gi hap dan va k mang lai nhieu kien thuc moi.

Hom nay ve thay nha minh da bat dau...lon xon. Chac bua sau nua la op gach roi. Hehe. Mong cho nha moi. Gio minh phai tinh toan xem se mua cai j de trang tri, roi la trang tri the nao cho dep.

Thoi met wa roi, di ngu day. Map u ngu ngon :x

Thứ Tư, 12 tháng 3, 2014

12.3

Moi ngay di lam ve nha, nhin ngoi nha than iu dang thay doi tung ngay mot, minn thay rat happy.

3 tuan nua thoi la duoc o nha moi roi hehehe. Hoi nay ngoi noi chuyen voi mom xem se trang tri nha the nao, can mua cai ji. Thay thuong ba ma ghe. Di lam vat va ca ngay roi ve nha con phai lo chuyen nha cua.

Minj chi hi vong kiem nhieu tien chut de phu giup.

Co le hanh phuc doi nguoi chi can nhung su kien nhu vay. Tu minh xay dung mot ngoi nha, hay la sua sang nha cua.

Bay gio nhieu ban co loi song Tay, k quan trong phai co nha cua, chi can o nha tro. Nhung minh thay quan trong nhat la phai co mot mai am. Tu nhien nghi lo sau nay lay chong ma phai o tro ke cung buon. Thoi rang lam de danh tien voi chong mua nha. Hehe.

Hi vong 3 tuan se qua nhanh. Hi vong moi viec suong se :)

Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

8.3

Tu nhien k ngu duoc. Ngoi doc tin may bay mat tich cang k ngu duoc. Minh nghi chac la may bay roi that roi. Chac cung kho song sot. K hieu sao voi nhung van de sinh tu, minh nghi tieu cuc thi biet dau su that no se tot mot chut. Con khi nguoi ta hi vong wa nhieu vao su song, co le se dau don gap nhieu lan.

Du sao con nuoc con tat.

Nha bat dau sua. Cung k giup duoc nhieu nhung hi vong ba ma dung wa lo nghi. Va minh hi vong moi thu se suong se, an toan. Cau mong moi chuyen tot dep.

Con Rua tam trang co ve tot, hi vong no se nhu vay hoai. Con khung long thi hi vong no bot stress di va nhin cuoc song mot cach de chiu hon.

Hom nay di dam cuoi. K hieu sao cu den canh co dau chu re mung ruou ba ma la minh lai cam dong muon khoc. Lan truoc dam cuoi ca map cung vay. Du sao minh k hi vong se cuoi duoc nguoi tot ca ve moi mat. Nhung hi vong nguoi do xung dang voi su cho doi cua minh. Va hi vong luc do minh va chong deu co the kinh ruou mung ba ma hai ben. Nhu vay la tot lam roi.

Nha sua may con meo tron dau k bit. Meo va chuot may em rang 1 thang nua nha.

Tuan moi vui ve moi nguoi

Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

5.3

Cong nhan dao nay miet mai lao dong wa. 11;30, 12h moi di ngu. Hehe.

Duoc cai sang day nguoi no khoe khoan, k bi lo do.

Hom nay co nguoi khen minh om di. Ac ac

Hom wa papa don dep de cuoi tuan sua nha, bi trat chan. Thiet tinh. Da vay hom wa con li li k di kham. Tu gio minh phai cung ran len moi duoc. Nguoi lon that ra rat tre con, phai lam mat gian moi chiu nghe loi.

Giong hoi truoc pa minh hut thuoc, noi k nghe nen minh dem thuoc giau het. Hehe.
De coi co chiu uong thuoc, bang bo cho dang hoang k. K thi bit tay con gai nhá. Thiet la....

Ah bua roi bit diem ibt. Duoc co 98. Thieu 2 diem nua la 100 rui. Mon noi diem thap nhat. Cung do luoi k them luyen hehe. Noi luyen ibt gi chu that ra cha hoc j nhieu. Doc tin tuc va hoc bai coi nhu luyen doc. Coi phim luyen nghe. Viet thi ngay nao cha viet report roi ve nha con viet assignment. Co moi mon noi la y y, chac do noi sai format nen diem thap. Ma thoi ke cung dc roi.

Cuoi tuan nay viet don.

Bua roi ban duoc 3 con chuon chuon lam bang pha le hat cuom. Hom nay moi ban them 2 con nua. Hehe

Map u, ngu ngon. :x

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

Thang 3

Hi vong thang nay moi chuyen deu suong se.

Tinh hinh la,cuoi tuan nay nha minh bat dau sua nha. Chac se rat met. Hi vong ca nha minh deu on. Hi vong nha xay duoc thuan loi, moi thu tot dep. May chu xay nha hi vong lam vuec vui ve an toan.

Vua roi thi lai ibt, khi nao bit ket wa se bat dau nop don. Cung hi vong suong se.

Hi vong cv o cho lam cung nhu bay gio, ban ron nhung cung sap xep on. Minh se co gang dat chat luong cao ma van ve duoc luc 6h, 6h30

Hi vong van tranh thu di tap yoga boi bo suc khoe. Tu luc tap xong thay minh khoe va nhiu nang luong. Ngu cung tot hon.

Hi vong nhung nguoi ban dang gap kho khan cua minh se vuot wa dc hoan canh va co dc thu minh muon.

Hi vong minh du khoe de giup do gia dinh nhieu hon.

Hi vong J luon khoe manh, nho di duong can than, dung lam viec nhiu wa. Voi lai neu thay ai duoc thi quen quach di cho minh nho. Chi day khoi mac cong ngay dem nho nhung. ;p

Di ngu. Hi vong se la 1 thang suong se nhá

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

....

Hom wa tu nhien nghe duoc mot tin tu ban minh. Cam thay vua dau long vua buon. Toi cung k ngu duoc. Sang cung k muon day, ca ngay cu lo do, lam cai j cung k ro. Bai hoc thi cu lam qua loa cho xong, ca ngay lo mo, tinh than lai bat an. Chieu nay cho Mom di choi ma thay uc che, chay xe chi muon khoc.
Ve nha lai wa met moi. The la vua tam vua khoc. Roi len giuong nam lai khoc. Cha muon lam ji.
Cuoc song that khac nghiet. Minh cam thay rat hopeless. Boi vi nhung chuyen toi te da xay ra voi ban minh nhung den gio minh moi biet. Minh la mot nguoi ban xau.
Roi lai suy nghi biet dau sau nay minh cung vay. Hoac nhung nguoi than xung quanh cung the, lai thay bi quan hon.
Nay gio khoc muon met, mui thi k tho duoc. Cung cha con cam hung tuan moi.
Phai chi tha minh k nghe ke con hon.

Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

....

Mình đang ngồi làm bài, tự nhiên nhớ đến chương trình Vượt lên chính mình mới coi hồi chiều với Mom.

Nói chung mình không thích coi mấy thể loại này mặc dù rất thích =)), nghe mâu thuẫn nhey. Do là mỗi lần coi là lại sụt sùi cảm động, mà mình lại không thích mít ướt lắm.

Quay lại chủ đề chính.

Phải nói là mình may mắn biết bao. Cảm tạ trời đất đã cho con sinh ra dưới một mái nhà hạnh phúc, có ba có má, cuộc sống dễ dàng, không phải mưu sinh như bao người.

Bởi vậy, con xin hứa sẽ luôn vì gia đình mình. Nói chung cũng không cầu mong gì, hi vọng tất cả mọi người đều được bình an và khỏe mạnh.

Thôi làm bài tiếp nhey.

Thứ Bảy, 1 tháng 2, 2014

Năm mới vui vẻ!

Mọi người, chúc năm mới vui vẻ :))

Lâu rồi không gặp, cũng không viết blog. Chắc cũng do bận =))) (lý do kinh điển không bao giờ chấp nhận được). Nói thiệt mình chỉ cảm thấy không khí Tết lúc xin nghỉ sớm ở nhà dọn dẹp, được đi mua sắm với ba má... Còn đã qua mùng 1 rồi thì thấy nó nhàm nhàm sao á. 

Sự thật là... mình cảm thấy mình đang già đi trông thấy LOL. 

Nhìn bề ngoài ai cũng nói mình trẻ mãi không già nhưng thiệt tình là nhiều lúc suy nghĩ có chiều hướng giống các cụ rồi. Ví dụ như chỉ thích những nơi yên tĩnh, không thích bài bạc tụ tập dịp Tết, cũng ít muốn nói chuyện. Có khi nào bị trầm cảm? =)))

Dù sao cũng chúc mọi người 1 năm vui vẻ và nhiều may mắn. Chắc cái entry  lâu lắm sẽ xuất hiện :D

Chắc mọi người thấy năm mới vui lắm hả. Còn mình chưa gì đã thấy phiền. Ý mình là mình chỉ muốn ở nhà, không thì đi loanh quanh qua nhà họ hàng chơi, không làm gì hết, ngồi cắn hạt dưa thôi cũng được. Nhưng đặt chân ra khỏi nhà là tự nhiên thấy mệt. 

Ví dụ như hôm nay, đi đường hoa. Công nhận năm nay họ được nhận tài trợ nhiều nên trang trí rất đẹp. Nhưng tận mắt chứng kiến 1 vụ cướp giật ngay trước mắt 4-5 bảo vệ. Rồi lúc chạy xe về thấy 1 chiếc xe biển số xanh (chắc của chính phủ) tông ngay 1 gia đình chở 3 người trước Uỷ Ban Nhân Dân Thành Phố. Hi vọng là không sao. Thấy mọi người xúm lại giúp đỡ, còn có 1 ông khách Tây nữa. 

Tự nhiên mình cảm thấy rất buồn. Trong đầu mình lúc nào cũng có cái ý tưởng mọi người xung quanh mình đang gặp nguy hiểm. Mình sợ mọi người đi đường có chuyện không hay, đi làm xui gặp chuyện xấu. Đỉnh điểm là nhiều lúc ở nhà 1 mình là đầu óc mình không thể an tĩnh được, lúc nào cũng lo lắng. Ngay cả việc cái bếp ga lúc mở nó mình luôn sợ nó sẽ nổ bất cứ lúc nào (mà thực tế là mình đã lo lắng chuyện này đến nỗi tài trợ mua 1 cái bình ga an toàn). Lúc gắm điện sợ mình sẽ bị giật điện. Băng qua đường sợ bị trượt té giữa đường. Kinh khủng. Nhiều lúc mình nghĩ mình bị mắc chứng lo lắng quá mức hay đang suy nghĩ quá tiêu cực (nhưng ngược lại khi nói chuyện với mọi người ai cũng bảo mình lạc quan)

Thế là thế nào?

Đỉnh điểm của cái sự hoang tưởng này của mình là một đêm nọ mình gặp ác mộng, sau đó thì bị khó thở phải ngồi dậy một lúc. Còn hay bị mất ngủ, tự nhiên tỉnh lại rồi không ngủ được. Trong mơ mình thấy mình và mọi người bị 1 con mãng xà to ơi là to truy đuổi. Mặc dù nó bị chém đầu rồi nhưng máu của nó bắn xa cả thước, mà còn độc nữa nên mình và mọi người cứ phải chạy chạy chạy. Mà mình vừa chạy vừa lo tìm mọi người xem ở đâu, cuối cùng thì...tỉnh giấc. =))))

Tần suất lo lắng của mình nhân đôi với số lượng người mình quan tâm. Vậy nên, mình càng nghĩ cho nhiều người, mình càng thấy lo lắng. 

Còn nữa, mình cảm thấy bản thân trở nên xấu tính và khó ưa ra. Ví dụ như hôm nay, đi gặp những người bạn cấp 3. Một con bé rất thân nói mình một người bạn (cũng có mặt) có lẽ có tình cảm với mình bởi vì bạn kia khi về nước chỉ hẹn gặp mình. Nói thiệt không hiểu sao mình lại có cảm giác sợ hãi, mà nhiều hơn là cảm giác bài xích. Thật tình là mình thấy căm ghét những lời nói đó (do dù chỉ là nói đùa) và mình cũng thấy căm ghét người bạn kia. Không hiểu tại sao luôn. Mà tồi tệ hơn là lúc mình phải nói chuyện với bạn đó, mà bạn đó cũng quá phiền phức cái gì cũng hỏi, làm ra vẻ quan tâm. Thành thật xin lỗi bạn nhưng lúc đó mình chỉ muốn trốn đi cho lẹ. Có lẽ mình bị điên thật rồi!

Mình cảm thấy đời sống tình cảm của mình quá bất công. Tại sao ba má mình lại happy đến vậy. Nhiều khi ngồi tâm sự rất lâu, hay chở nhau đi ăn... Còn em trai mình cũng có bạn gái, hai đứa cũng hợp mà con bé cũng khéo tay, làm cho mình 1 con gấu bông. Còn mình, nhiều lúc thấy thật bất hạnh. giống như mình sống cũng rất tốt, và mình chỉ hi vọng người mình thích cũng thích mình. Mình sợ nhất là có người thích mình mà mình lại không thích hay cảnh mình thích người ta mà người ta không thích mình. Cảm thấy có lỗi chết. 

Còn nữa, bên nhà nội mình có người bà đã lớn tuổi, ông bà nội ngoại mất cũng lâu, chỉ còn bà là già nhất. Mà mỗi lần đi chơi hay mình ghé chơi là lại hỏi mình có bạn trai chưa. Rồi nhắc nhở mình ráng kiếm người tốt, đưa về gặp trước khi bà đi. Lúc nào mình cũng cười cười nói đùa lại nhưng thiệt tình thấy đau lòng hết sức. Chẳng lẽ mình cứ tiếp tục làm thất vọng những người lo lắng cho mình sao? Có lẽ đây cũng là 1 dạng bất hiếu. 

Có thể một thời gian nào đó trong tương lai mình sẽ thế này: 1 bà cô 35 tuổi, với một công việc không đến nỗi, hi vọng nuôi được bản thân, vẫn sống cùng gia đình, đời sống tinh thần lành mạnh. Nhưng một ngày đẹp trời nào đó sẽ phải tìm đến dịch vụ cho thuê bạn trai để kiếm người dẫn về nhà lừa bịp cha mẹ. Hoặc tệ hơn, mình có thể không thể sinh con (như lời bà bói nói) và sẽ sống trong cô đơn, về già không nơi nương tựa, không người chăm sóc. 

Mọi người có ai đọc truyện Sương sớm của Phiêu A Hề chưa. Lâu lâu đọc lại vẫn thấy rất hay. Cuộc sống cũng giống như 1 màn sương mờ, không nhìn rõ được tương lai. Đọc truyện này thấy màu sắc ma quái, mà ngay lúc hôm đó đi tảo mộ cùng gia đình. Ăc ac. 

Viết lan man quá. 

Hiện tại mình chỉ tìm được sự thanh thản duy nhất khi xem phim và làm đồ thủ công. Còn ngay cả lúc nằm ngủ, đầu óc mình vẫn không thể nào yên tĩnh được. Nhân tiện mình hay có những giấc mơ rất chân thật về việc thi học kỳ môn Hóa mà trong khi mình không hề biết gì và không hề học cái khỉ gì. Mấy cái giấc mơ này giờ đi làm rồi vẫn không thoát được. Kinh dị! Mỗi lần tỉnh dậy mình mới nhớ ra mình đã học xong đại học và đi làm. 

Còn nữa, hôm nay vô tình thấy hình người đó về nhà ăn Tết. Mặt mày tươi cười vui vẻ, thấy có vẻ rấ thảnh thơi còn mình mỗi lần nhớ đến hay nhắc đến tên là thân nhiệt phải gọi là giảm đi 10 độ. Lại thêm 1 sự bất công vì người đó lúc gặp mình chưa bao giờ cười tươi được như vậy. Cảm thấy thật tủi thân. 

=============


Thế là xong. Mặc dù mình có nhiều rắc rối nhưng mình hứa sẽ không ảnh hưởng đến mọi người xung quanh. Mình luôn cố gắng để sống tốt hơn. Vì vậy cũng không cần phải quá lo lắng.

Năm mới đến rồi, lại là một khởi đầu mới. Chúc mọi người hoàn thiện bản thân và luôn là chính mình. Còn nếu mình bây giờ chưa được tốt thì hãy cố gắng để tốt hơn nhá :D

============

Mục tiêu năm nay của mình là kiếm tiền và đi du học. Nhưng nếu phải đánh đổi thì mình hi vọng mọi người xung quanh mình luôn khỏe mạnh. Bởi vì nếu có 1 ai đó không khỏe mạnh hay như ba má mình không muốn mình đi, có lẽ mình sẽ từ bỏ chuyện đi xa.