Mình vừa đọc xong quyển này. Đọc không dứt ra được. Đọc xong lúc tối nay vẫn cảm thấy trong lòng dâng lên một niềm hạnh phúc. Hhahaha, ít khi nào mình đi mua truyện đọc, công nhận lần này bỏ tiền ra rất xứng đáng =))
Lúc đầu đọc đến chương 6 trên mạng thấy cũng hay, đặc biệt đoạn giảm béo của nữ nhân vật chính. Mình quyết định đi mua sách. Hôm đó xui làm sao đến mấy nhà sách không có bán. Cuối cùng lên mạng thấy bán online qua 1 trang mua sắm trực tuyến. Công nhận giao sách rất nhanh chóng, lại còn ép bìa plastic đóng gói trong hộp, cũng lịch sự.
Tóm gọn nhận xét của mình về quyển này là :"thực tế + phát cuồng = hay ơi là hay". Mình nghĩ chị em ai cũng nên có quyển này làm kỉ niệm (hê hê), lâu lâu lấy ra đọc lại, nâng cao nhận thức về hạnh phúc, về bản thân. Tóm lại đọc quyển này chỉ có lợi chứ không thiệt, làm cho chúng ta thấy "Làm con gái, thật tuyệt!" :))
Nội dung truyện kể về cuộc sống tình cảm của chị Phùng Hy. Chồng đòi li dị, bị anh ta tham lam lấy căn nhà, chia đôi tiền tiết kiệm. Hôm hai người ký giấy li hôn, ăn bữa cơm cuối cùng tình cờ gặp lại người yêu cũ, hơn nữa anh ta sau này trở thành sếp của chị này. Ngày xưa anh ta bỏ chị này lấy vợ không nói một câu, kỳ thật trong lòng có khúc mắc, bây giờ nhìn lại thấy hình ảnh người con gái mình yêu đã khác trước (mập ra). Trong công ty chị này mặc dù được thăng chức nhưng cũng bị lôi vào đấu đá quyền lực (đọc mấy đoạn đó cũng phê)
Nhưng mà cái mình thích nhất là tiến triển tình cảm của hai nhân vật Phùng Hy và Mạnh Thời. Anh này có thể coi như nam chính. Chị này quyết tâm giảm béo đi bơi, đang bơi bị anh này lôi lên không cho bơi, nói là " Có anh chồng nào lại để phụ nữ mang thai 5 tháng bơi một mình bao giờ? " => tại vì bụng chị í quá nhiều mỡ nên bị hiểu lầm. Sau lần đó hai người trở thành bạn, anh này giúp chị giảm béo. Xuất thân anh này không bình thường, phong thái cũng không bình thường, nói chuyện suy nghĩ càng không bình thường, làm cho người ta thấy thú vị, nhiều khi thấy như đứa trẻ, có lúc dạt dào tình cảm...Tóm lại lúc mình ngồi đọc truyện có mấy đoạn anh này suy nghĩ hay làm mà mình mắc cười.
Thường tuýp nhân vật nam trong tiểu thuyết ngôn tình TQ có một cái khuôn thôi: "đẹp+giàu+giỏi+cá tính" (thường thế), cũng có loại biến thái, thích chọc ghẹo nữ chính, đọc đến nhàm, nói chung cũng không nhớ tên ai ra ai. Nhưng nhất định về sau khi nói đến Mạnh Thời mình sẽ nhớ. Người này cho dù có dùng thủ đoạn, cũng rất dễ thương (vì để chiếm tình cảm của nữ chính quá thực tế). Ví dụ như có đoạn anh ta về nhà cha mẹ ăn cơm, gặp phải cô gái (tên Du San) được cha mẹ "chấm" làm vợ. Cô này lôi Phùng Hy ra nói làm bạn Thời "đang gặm xương cũng muốn gặm luôn Du San" =)). Hay là đoạn anh ta sắp xếp chuyến du lịch lãng mạn của hai người; đoạn anh này dùng 1 tay chưởng cho chị Phùng Hy xỉu =)) (nghe như kiếm hiệp)
Viết nhẹ nhàng, chắc cũng nghiên cứu kĩ về làm ăn kinh doanh, đọc hay, không đoán ra được diễn biến. Người dịch cũng rất hay, giọng văn mượt mà, cũng coi như có phong cách riêng. Tóm lại mà nói đọc xong càng không hứng thú với trai làm kinh tế, nhìn cứ giả giả mưu mô (may là nam chính có làm kinh tế, nhưng anh ta giống thương nhân tự do, không phải ngày ngày lên công ty đấu đá tranh giành quyền lực).
Đọc truyện này xong gấp lại trong lòng vẫn còn trào ra một niềm vui vẻ hạnh phúc không tả nổi. Bởi vì cuối cùng các nhân vật cũng có một con đường để đi, là happy ending cho tất cả, còn việc họ có muốn mình hạnh phúc không thì dựa vào bản lĩnh và khát vọng của họ thôi. Châm ngôn của tác giả khi viết truyện này là "Phụ nữ không thể không hạnh phúc".
Mình thấy đúng như vậy! Bản thân mình gia đình ba má hạnh phúc, chuyện li dị là một vấn đề xa lạ. Nhưng mình vẫn nghĩ, nếu vợ chồng không hạnh phúc thì tốt nhất nên giải thoát cho cuộc hôn nhân đó, sau đó cho cả hai cơ hội tìm kiếm hạnh phúc.
Còn nữa, truyện đề cập đến vấn đề "mối tình khắc cốt ghi tâm". Mình nghĩ có tình yêu thời tuổi trẻ như vậy cũng là một điều may mắn, mặc dù đó là chuyện của quá khứ. Nhưng một khi đã sống trong hiện tại và hướng về tương lai rồi, cũng nên để tình yêu đó thành một kỷ niệm đẹp mà thôi.Không nên níu kéo bởi vì làm như vậy chính là tự ngăn cản bản thân đến với những hạnh phúc lớn hơn. Một người phụ nữ lấy chồng rồi mà lòng vẫn nghĩ về một người khác, cho dù cô ta không cố ý nhưng cũng là đáng trách. Cho nên, để đừng làm người sau này trở thành cái bóng của người xưa, chị em phụ nữ nên cố gắng nhìn cho rõ mình đang yêu ai, hiểu rõ trong lòng mình có ai, mình hành động như vậy có phải là tội lỗi không.
Chị Phùng Hy nói với Mạnh Thời là cô ấy thật may mắn vì đã gặp được anh. Mình cũng muốn được may mắn như thế, có lẽ mình nên tu hành cẩn thận hơn (hắc hắc). Tự nhiên nhớ đến lời Cố Mạn "không gặp được anh ta là do tôi không đủ may mắn, chứ không phải anh ấy không tồn tại.".
Đối với mình hiện giờ, có nhiều thứ còn quan trọng hơn là một tình yêu đẹp. Bởi vì gia đình và bạn bè là những thứ đã gắn bó với mình cả đời nên nó sẽ là ưu tiên số một. Công việc sự nghiệp là số 2, bởi vì nếu mình không may mắn, mình vẫn có thể làm một bà cô già tự nuôi sống bản thân không phụ thuộc ai. Còn về tình yêu, bởi vì chưa trải nghiệm nên không biết xếp hạng thế nào. Nhưng mình hi vọng mình sẽ gặp may mắn và hạnh phúc trong tình yêu (hê hê, có tham không?)
Một người bạn viết thư thăm hỏi mình, lại chuyển sang vấn đề"đã có bạn trai chưa". Mình lại cảm thấy mình giống như một bà cô bị ế mặc dù mới 22 nha. Thiệt tình, mình chưa 40 mà. Không quen ai thì là do mình không có điều kiện gặp, không có cơ hội, không thích....có cả đống lý do chi phối. Mình không vội sao mọi người xung quanh cứ loạn lên vậy. Độc thân không phải tốt sao? Cứ cho tiêu chuẩn mình cao nên không vừa mắt ai đi (nghe muốn tát một cái :D). Thật ra mình tự nhận bản thân còn quá nhiều thiếu sót, không phải hot-body, tính cách có khi điên điên, nhiều lúc chưa chính chắn, cho nên ở nhà làm một đứa con hiếu thảo, làm một người bạn tốt có gì sai? Với lại một mình làm nhiều chuyện cũng thú vị a, đi nhà sách, đi coi phim, đi ăn...chẳng lẽ 22 năm sống trên quả đất mập ú này mà tình cảm vui buồn lại bị chi phối bởi một tên con trai. Hắn vui ta vui, hắn buồn ta buồn, chả thiết gì đến ba má bạn bè à. No no.
Bọn teen bi giờ quen nhau thật là dễ, vừa quen đã nắm tay, đã ôm hôn hun hít, có khi "mần ăn" ngay nơi công cộng, nhìn đỏ cả mặt. Nhưng bọn nó có lẽ sẽ có nhiều cơ hội hơn, biết được nhiều dạng tình yêu hơn (há há). Còn mình hả, coi như làm biếng đi, có duyên thì tự đến vậy. Nếu không may sẽ gặp một tình yêu đau đớn (nghe hù thấy ớn). Nhưng nếu đã như vậy mình quyết tâm banh mắt thật to, dỏng tai thật cao, nghiên cứu thật kỹ để có thể quen được một anh chàng tốt :)).
Hi vọng về sau đọc được nhiều quyển sách giúp mình trưởng thành hơn như thế :D
Thôi nói nhảm quá, đầu tuần vui vẻ. Sau vụ Nhật Bản thấy mọi người dấy lên lo ngại tận thế 2012. Mình cũng sợ chết thấy mồ à. Nhưng nghĩ lại coi, nếu được chết cùng lúc với những người thương yêu chung quanh, với hơn 6 tỷ dân số thì có phải mình đã tu hành mấy chục kiếp mới được vậy không. Phải cám ơn vái lạy trời đất mới phải. Hahaha, biết đâu sau đó chúng ta lại được vận chuyển đến một nơi tốt đẹp hơn thì sao :D
Uiii, cả tuần vui vẻ há!!!
hi ban!
Trả lờiXóaBan ten Buoi? ha?Minh cung rat thich van hoc mang va dang theo doi mot so truyen ngon tinh hai huoc'.Neu co the thi xin lam quen nha.Mail cua minh la ngocvy255@yahoo.com.So thich cua ban cung giong minh.Minh ko co blog nen co gi thi se com ban nha...
Chuc be Buoi mot tuan moi tot lanh!!!
Trả lờiXóaBe doc "Bun loang cung trat duoc tuong" chua? Cuoi te ghe luon ah !
hihi, hôm nay mới phát hiện có comment. :D. Cám ơn chị, chúc chị một tuần mới vui vẻ ^_^. Truyện "Bùn loãng..." em có đọc rồi, ừ mắc cười chết được. Nếu chị có đọc được truyện nào hay giới thiệu em với. Rất vui được làm quen với chị :D
Trả lờiXóaRat it khi di dao trong bog.Hom truoc google truyen Phu nu thuc te...thi thay may dong tam su cua em.hehe.Doc xong thay dong cam nen bookmarks ne`!!!Chi dang theo doi Mat ma Tay Tang...cho` dai` co???? luon.Ma thoi den cung hay nua !Co gang tim doc di nha.
Trả lờiXóa