Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

Hi, Mọi người có khoẻ không? Lâu rồi không gặp. Nói sao nhỉ, dạo này cảm thấy tâm trạng không được tốt lắm.

Nhớ lại coi. Lần trước đi khám sức khoẻ định kỳ ở công ty. Nói chung là mình cũng mắc bệnh. Cũng hơi buồn nhưng biết sao giờ. Sau đó thấy con chuột lang nó lờ đờ, không thèm ăn uống gì hết. Mang nó đi farm để bác sĩ khám thì nói nó bị viêm tử cung. Trước giờ ai cũng nghĩ đây là con đực. Lúc bác sĩ nói nó sống không quá 3 ngày tự nhiên rất buồn. Hoá ra đây là cảm giác bị bác sĩ "chê". Nói chung là mình ngồi khóc huhu.

 Chậc, dạo này chắc cũng lớn tuổi, hoặc là hormone tăng cao? Dễ xúc động. Mình nghĩ có khi nào sau này cũng vậy, bệnh tật không chữa được nữa, bác sĩ cũng trả về nhà. Rồi hôm bữa đi ăn với bạn, thấy một người bị xe tông ngay trước mắt mình. Thật đáng sợ. Nói thật không biết mình có bị bệnh lo lắng quá mức không. Nhưng mà cứ mỗi khi trời mưa to mà nhà mình không đủ người là lo lắng lắm. Buổi sáng đi làm lúc nào cũng nói trong lòng là mọi người đi đường cẩn thận. Trong đầu mình không ngừng suy nghĩ, cứ lo lắng.

 Sau đó thì nghe tin Đại tướng mất. Ngồi coi mấy đoạn phim rồi lúc họ đưa tiễn cũng khóc.

Hôm qua nghe tin 1 chú ở trong xóm nhà ngoại mất vì ung thư. Vậy là đi với ba mẹ xuống viếng. Bây giờ nhiều người ung thư quá. Mà ba má với cô chú ai cũng có tuổi, người mắc bệnh này người mắc bệnh kia. Nhiều lúc mình cũng mong có thể bệnh thay mọi người một chút, vì dù sao mình cũng còn trẻ. Ở nhà chú đó có 1 ông cũng già rồi. Nhớ hồi còn khoẻ mạnh hay ra trước cửa ngồi. Mỗi lần mình đi về nhà ngoài xong có chào ông, lần nào ông cũng cười với chào lại mình. Bây giờ lên thăm người thì ốm, mà lúc nào cũng đau đớn. Chắc cũng sắp rồi.

Sau đó con cá mập nhắn tin nói nó qua Úc rồi, mà cũng không gặp được mọi người. Buồn ghê, không biết bao giờ mới gặp lại. Lại emotinal nữa rồi. Mà cũng không dám gọi điện, sợ gọi lại khóc huhu. Tóm lại, dạo gần đây mình cũng cố gắng để vui vẻ. Nhưng sao có mấy chuyện xảy ra xung quanh thấy đau lòng quá ta. Mọi người ai cũng bỏ đi hết. Một ngày nào đó những người thân cũng sẽ đi hết. Mà mình lúc nào cũng lo lắng không có thời gian để báo hiếu.

 Ông bà nội ngoại thì cũng mất. Bây giờ chỉ còn 1 người bà là em bà nội. Cuối tuần nào qua thăm cũng sẽ hỏi mình câu khi nào dẫn bạn trai về ra mắt. Xin lỗi nha. Nói chung con thật là bất hiếu rồi.

Nếu đã vậy thì thôi đi. Chả cần phải dành tình cảm hay quan tâm chi nữa. Kết cục cũng là bỏ mình mà đi thôi. Cứ như vậy, chăm chỉ làm việc, kiếm tiền lo cho gia đình là được rồi. Nhiều khi yếu lòng cũng muốn hỏi xem có khoẻ không. Hoặc là nhắc nhở đi đường cho cẩn thận. Nhưng nghĩ lại, bỏ đi một người thì trong lòng lại nhẹ nhàng hơn. Nếu quá gắn bó, một ngày nào đó rời bỏ mình, cái đó mới là đáng sợ.

Mình không mong ước cái gì hết. Chỉ hi vọng mọi người xung quanh luôn luôn khoẻ mạnh, luôn luôn vui vẻ.

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Grand opening

Hi, Moi nguoi khoe khong? Hom qua sinh nhat minh. That ra cung hoi busy mot chut nhung cung rang vo day viet vai dong. Hom sinh nhat la ngay minh khai truong trang cua minh. Trang nay la nhung mau vong tay, vong co minh di hoc roi lam. Hien gio sale thi cung han che. Chu yeu de khoe khoang voi moi nguoi thoi hehe. Link ne, ranh moi nguoi vo like ung ho nha'. https://www.facebook.com/pages/BBs/351437258298943 Have a nice day ;D

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

Hello!

Hi,mọi người khỏe không? Lâu rồi không viết tiếng Việt có dấu, cũng không quen lắm =))) Dạo này ít lên mạng viết lách. Xin lỗi mọi người. Cuối tuần thường có nhiều hoạt động (cả tuần đi làm rồi). Nhưng bây giờ mình sẽ chăm chỉ hơn :D Nói chung thì dạo này ổn. Công việc mới okie. Mình thấy hợp. giờ giấc ổn định. Thật ra có hôm về trễ hơn bên cũ nhưng do trong thành phố nên thoải mái. Việc cũng có áp lực, được cái học được nhiều. Tóm lại là hài lòng. Mình có thời gian hơn. 5h sáng có thể dậy đi tập gym. Sau đó 6h hơn chạy về. Đi tắm, chuẩn bị, gần 7h ra khỏi nhà. Gần 8h đến công ty. Mình luôn cố gắng đi làm đúng giờ mặc dù ở đây có thói quen đi làm muộn :)). Với lại có người đi làm thứ 7. Trời, mình tự hứa với lòng sẽ cố gắng không đi làm thứ 7 hay phải mang việc về nhà. Về nhà có thể vừa ăn cơm vừa coi "Hãy cười lên nào" (phim Hàn dài tập, chủ đề gia đình, vui cực)với mẹ. Phim hay, nhiều đoạn cảm động. Diễn viên còn đẹp trai nữa chứ chẹp chẹp =)). Sau đó có thể ngồi kết vòng tay, vừa kết vừa nghe nhạc. Ngồi đọc báo cáo (để luyện viết và học thêm). Đang học ACCA, sắp tới tháng 9 sẽ đăng ký đi học lại tiếng Nhật (vì thấy giờ giấc cũng ổn). Sắp tới nếu có lớp sẽ học kiếm thêm tiền :)). Mình rất muốn học quilling hay quilting (nhà có mấy cái máy may Nhật đẹp lắm) nhưng thật không kiếm đâu ra giờ nữa. Hồi trước sáng thứ 7 sau khi đi chợ với mẹ thì đi học viết chữ đẹp. Gio` học xong rồi, có thể tranh thủ đi học vài bữa rồi ngồi nhà tự may cũng được :)). Sáng chủ nhật đi học kết vòng ở nhà văn hóa. Học từ 8h đến 12 giờ. Lớp cũng vui. Cô giáo tốt, lai ở gần nhà mình. Đến đây được nghe kể về cuộc sống của nhiều chị em phụ nữ. Cảm thấy mình thật may mắn. Cho dù không biết tương lai thế nào, mìh cũng thấy rất hài lòng với hiện tại. Nếu sau này mình không hạnh phúc, thật là đau lòng :). Lớp này học chắc cũng mấy tháng rồi. Bộ sưu tập hạt pha lê cườm càng ngày càng nhiều. Học môn này tốn kém lắm. Tính ra chắc cũng tiền triệu rồi :)). Mỗi tháng mình đều dành ra một ít tiền để mua hạt. Coi như là sưu tập vậy :D. Mơ ước của mình là sau này lấy chồng ra ở riêng, mình vẫn có một góc nho nhỏ bày biện mấy thứ này. Gọi là workshop riêng của mình. :)). Àh, thường sau khi học xong mình sẽ đi coi phim. Moi tuần 1 phim. Thường book vé từ tối hôm trước để tiện. Đi coi 1 mình riết nhiều khi thấy thích. Thấy hôm này ngồi gần mấy nhoc teen nói nhiều là mệt (ăc sori). Mấy bạn mình nói mình không bình thường. Uây, mỗi người một sở thích thôi. Mà mình có phải 100% đều coi 1 mình đâu. Nhưng dạo này phải để dành tiền học ACCA với tiếng Nhật nên đang xem xét, chắc đi coi phim ít lại và kiếm thêm thu nhập. =)). => càng lớn áp lực tiền bạc càng lớn. Ầy, thật ra mình sống cũng thoải mái mà nhà cũng không ép phải nộp tiền => mặc dù vậy cái này là trách nhiệm. Minh đã hứa rồi, không được thất hứa :)) Hiện tại mình đang làm lại tất cả những bài kết vòng tay đã học. Sap tới sẽ khai trương 1 cửa hàng bán online. Thật ra cũng không gọi là cửa hàng. Giong như gallary vậy a'. Mình muốn trưng bày cho mọi người sản phẩm hanhmade mình làm. Nếu thích mọi người có thể mua. Còn đang trong giai đoạn chuẩn bị, chắc sẽ sớm ra mắt :)) (chắc sinh nhật mình a'). Mọi người hãy vào ủng hộ nhé. Có điều năm nay thấy sức khỏe không được ok lắm. Bị bệnh tùm lum. Toàn mấy thứ lạ. Ví dụ như tự nhiên bị viêm mắt. Hôm thứ 5 vừa rồi bị cảm mệt đến nỗi thứ 6 phải xin nghỉ. Đi đụng trúng 1 chút là bầm cả người. =>> Sợ quá đi tập gym. Nhờ tập thấy khỏe hơn. Còn cân nặng thì vẫn....haizz. =))). Đúng rồi có hôm đang nằm tự nhiên khó thở, phải ngồi dậy một lúc. Rồi dạo này còn hay tỉnh giữa đêm nữa. Này có phải mình đã già đi rồi không T_T Vậy đó. Cuộc sống của mình cho đến 20:58 ngày 20/08/2013 hoàn toàn happy vui vẻ :D À không. Almost. Tình cảm không được tốt. Mệt quá à. Nhiều khi muốn end cho rồi. Mọi người nghĩ mình có nên tiếp tục không? Bạn mình nói đối với 1 người không xác định rõ ràng tình cảm của mình thì hãy bỏ đi. Mấy đứa bạn mình sợ một ngày nào đó mình sẽ bị bỏ rơi. Và lúc đó mình đã quá già để quen 1 người khác =))). Nhưng mà mình thật sự không buông tay được. Aiizzzz, trách bản thân quá kém đi. Mọi người nghĩ xem nếu 1 người không muốn gặp hay hẹn mình thì cứ nói không đi nhỉ? Tại sao lại không trả lời? Vậy là sao? Ôiiii nếu không thích người ta thì nói ra cho rồi. Cái gì gọi là "thà 1 lần đau" ấy nhẩy? Hôm bữa bực quá nói không gặp thì we are done. Cũng không thèm trả lời. Thôi mệt! Done cho xong! Kệ đi :). Cuộc sống chắc nó phải zậy. Không được best of both world đâu. Phải có 1 chút khiếm khuyết người ta mới thấy mình bình thường. Gỉa sử cái gì cũng có...chắc chắc tai họa đang chờ mình phía trước cho mà coi =))). Nhưng mà vấn đề ở đây là... chậc, thiệt khó nói. Bạn mình nói "ngươi phải mở lòng ra mới thích được những người khác. Trong mắt ngươi có mình nó thì làm sao quen một người mới" 1) Chẳng lẽ mình phải mổ bụng lôi ruột ra à? 2) Hay là móc mắt ra để khỏi nhìn tên kia nữa =))). Gion thôi. Thật lòng rất cảm ơn các ngươi, cũng là lo cho ta cả thôi :). Nhưng mà biết giải thích với các ngươi thế nào đây? Nó giống như khi đắp một cái mền hay mặc 1 cái áo vậy á. Cho dù nó cũ hay rách mướp mình vẫn thích. Bởi vì nó có... mùi của mình. Này này, không phải mùi gì đâu. giông như cảm giác quen thuộc vậy a'. Gio những người khác không có cái đó làm sao mở lòng đây . Âyyyyyyy Thôi kệ, tới đâu thì tới đi. Mà thôi giờ đang giận. Chả thèm nhắn tin nữa! Để xem ai lì hơn. Có lẽ không liên lạc cũng tốt. Mình sẽ quên được chăng???? Được rồi tuần sau nói tiếp nha'. Chúc mọi người một tuần mới vui vẻ. :)) Đang đọc lại truyện của Diệp Lạc Vô Tâm => vẫn thấy hay. Có ai như mình không hheheheh. Còn bệnh nên sẽ đi ngủ sớm. Mọi người giữ sức khỏe!

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

someone

=))) ở nhà rãnh rỗi quá, nhàn cư vi bất thiện...

Ngủ đến mức không thể ngủ được, ăn chơi lêu lổng. Thế mà hôm nay mới thứ 3! =))

Được rồi, công nhận mình không phải loại thích nhàn nhã cho lắm :))

--------------------

Dạo này mình cảm thấy không được tốt với someone cho lắm. Có thể mình quá rảnh!

Trước giờ khi bận rộn thường cách ngày lại nhận được email của someone. Mỗi lần check mail trên xe bus lúc đi về hay giờ ăn trưa là rất vui vẻ. Chỉ có 1 2 câu thôi, mà còn là những comment tào lao nhưng cũng thấy vui vui. Còn bây giờ có thể do quá rảnh, hay do mình quá đòi hỏi, lại cảm thấy số lượng email là không đủ. =))

Được rồi, công nhận someone cũng không phải loại bình thường gì cho cam. Tính tình cổ quái,  đã vậy còn kiệm lời. Nhưng kiệm lời với mình ấy chứ mình thấy nói chuyện với trai cứ rào rào ấy. 

Hôm nay ngồi đọc lại mấy cái notes trên fb, chậc người ta rảnh quá mà. Tự nhiên thấy gần đây mình đã bỏ lỡ mất một thứ vô cùng quan trọng: sự kiên nhẫn.

Ngày trước trong đầu mình lúc nào cũng nghĩ, tại sao mình phải quen ai đó chỉ cho tạm bợ. Tại sao phải hẹn hò hay đồng ý làm bạn gái với những người mình cảm thấy không hợp. Bọn trẻ dạo này thấy dễ dãi thật ấy. Mới cưa cẩm chưa bao lâu mà đã nắm tay, hun hít nhau thân mật ghê. Tất nhiên mình nhìn cũng mát mắt =)) nhưng thực sự làm không được. 

Nhớ lại câu trong How I met your mother và đã được chỉnh sửa cho phù hợp với hoàn cảnh:  "I know that you're tired of waiting. And you may have to wait a little while more, but he's on his way. And he's getting here as fast as he can." 

Quen và tìm hiểu một người thực sự rất mất thời gian. Cho nên đừng lãng phí quá nhiều thời gian vào nhiều người. Chúng ta cứ nhắm tới người mình thấy được nhất rùi... tấn công thôi =)))

Mà rút ra từ kinh nghiệm cưa cẩm someone rất ít ỏi của mình, mình đây có thể khẳng định: con trai ấy, còn khó hiểu và lì hơn con gái cơ. =))

Nhiều khi mình hi vọng someone đừng quá thông minh, hay là quá bận rộn, hay là quá kiệm lời, hay là nói nhiều hơn một chút. Nhưng sau đó mình lại nghĩ, hừ, nếu cái gì cũng giảm đi một ít thì chẳng còn gì đặc biệt cả, và mình sẽ không thích someone nữa. Công nhận, mình cũng thuộc loại thích những người kỳ lạ. Nói sao ta, có sức hấp dẫn a~~. 

Có lần nghe lời xúi dại của một người bạn, định làm cho rõ ràng cái relationship này. Mọi người xem, tình tiết y chang như trong phim You've got mail. Hai người sống trong cùng thành phố. Cũng có phải cách xa nửa quả đất đâu. Vậy mà phương thức giao tiếp chủ yếu vẫn là email => so với bọn trẻ thì đúng là đang ở thời tiền sử. Tính ra đến giờ hơn 1 năm rồi chưa gặp lại. Có một thời gian cũng nhắn tin nhưng sau đó mình lại giận dỗi, sau đó mất điện thoại cũng không thèm xin lại số :)). Hắn ta còn láo hơn nữa, dám cài fb ở chế độ private, muốn vào đọc cũng không được. Mà add friend thì ngại chết được, tại mình đã unfriend người ta... 2 lần rùi =)). Còn mình rất không bản lĩnh vẫn cứ để public, mình nghĩ nếu someone muốn biết mình sống có vui vẻ không, cứ vào fb mình coi. Cho nên hồi trước cũng lười up hình này nọ, về sau cũng kha khá thứ hay ho trên ấy :))

Một người bạn nói mình phải làm cho rõ ràng ra. Nếu nó không thích mình thì hãy quên đi và mở lòng với những người khác. Rùi mình cũng làm theo. Thế là tè le ra vì someone chưa kịp trả lời mình đã nổi điên lên. Ây, nói chung sau đó người bạn đó cũng chia tay với bạn gái anh ta. Thế đấy, cũng may mình với someone còn yên ổn. Từ đó về sau mình thề không bao giờ nghe những lời khuyên của ai nữa. Thật sự mà nói, trong chuyện tình cảm chỉ có người trong cuộc mới hiểu.  Từ trước giờ con trai thì biết cũng kha khá đấy. Nhưng một người khiến mình cảm thấy thoải mái để nói chuyện trên trời dưới đất, cả mấy vấn đề rất tào lao thì không nhiều. Nói ra cũng.. khá bệnh. Nhiều khi làm 1 chuyện hết sức nhỏ như.. chà xong nhà tắm cũng muốn viết email khoe. Ôiii, hết thuốc chữa! 

Có thể khi bạn nhìn vào một cặp đôi nào đó, bạn sẽ nói hai người không hiểu làm sao có thể quen nhau. Okie, đó là nhận định của bạn. Nhưng bạn không có quyền nói người này không được quen với người kia. Bởi vì 1 điều rất đơn giản, you will never be sure if he/she is the one of someone (or not) =))

Tất nhiên nhiều khi mình khá là đau đầu về vấn đề như: sau này sẽ thế nào? lỡ relationship này chẳng đi đến đâu thì sao? hay là mọi người sao cứ thúc giục hỏi xem mình đã quen ai chưa. Chậc... 

Nhưng sau đó mình lại nghĩ, không phải quan trọng là mỗi ngày đều vui vẻ sao? Nếu ngày mai vì một lý do nào đó mình không tồn tại nữa, thì mình cũng rất thoải mái khi nghĩ ngày hôm qua và hôm nay đã rất vui. Có những cặp đôi quen nhau bao nhiêu năm trời cuối cùng có kết quả đâu. Chỉ cần có một người để quan tâm trên thế giới rộng lớn này là được. Nghĩ xem, cảm giác rất là tuyệt. Thỉnh thoảng lẩm nhẩm tên của someone, rồi ngồi cười 1 mình, đọc email có 1 câu cũng cười. Rồi nhanh nhảu suy nghĩ xem nên viết cái gì để...làm hắn ta cứng họng =)). Rảnh rỗi có thể làm mấy thứ handmade rồi đem gửi thư, rồi tưởng tượng xem someone lúc nhận được miệng sẽ toe toét thế nào :))). Rồi mỗi khi trời lạnh, hay trời mưa có một người để nhắc nhở, phải đi đường cẩn thận. Nói chung là hài lòng. 

À mới vừa rồi chắc bi khủng hoảng tâm lý lúc nghỉ ngơi. Cảm thấy bực mình sao người ta không quan tâm đến mình. Có chuyện gì mình cũng kể còn người ta chả hé miệng gì. Thế là điên lên đòi say goodbye. Sau đó mình nhận được reply. Lúc đọc xong mình rút ra một kết luận, với những người đặc biệt, không thể dùng suy nghĩ bình thường để gán ghép được. Với lại không phải cái gì cũng có thể nói bằng lời được. 

Thôi được rồi, coi như mình không có đức tính kiên nhẫn đi. Và mình cần kiếm việc gì đó giết thời gian mới được =))). 

Tự nhiên hôm nay nhớ đến 1 cái tin nhắn trong điện thoại bị mất. Hình như lúc đó mình đang rất vui vẻ chuyện gì đó, nói: "trời ơi tự nhiên muốn ôm mập ú quá". Bạn ấy trả lời: "qua đây mà ôm". Láo thật. 

Quen biết một người, phức tạp mà cũng đơn giản. Không cần mấy thứ gì quá to tát. Chỉ cần mỗi ngày tỉnh dậy, đầu tiên là nằm trên giường lấy điện thoại check email. Nếu có thì mở ra đọc rồi lăn lộn vài vòng. Cuối ngày đi làm mệt, mở email viết vài câu than thở. Ví dụ như :"ôi đói bụng quá" rồi nhận một câu chê bai như "sao hôm nào cũng than đói hết".

Cho nên, thật sự nếu mọi người hay ai đó có ý định khuyên mình hãy chấm dứt chuyện này đi, hay nói là vốn là không có kết cục gì tươi đẹp. Mình sẽ không nghe lời đâu. Cũng giống như công việc, mình đã quyết tâm rồi cũng không ai ngăn cản được. Thương yêu một người cũng vậy. Tại sao phải làm những việc mình không muốn, và sẽ khiến mình không vui? It's just I don't want to miss a thing. 

Được rồi buồn ngủ rồi. Đi ngủ~~~~~~


Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

Update chút tình hình 6 tháng đầu năm :))

Mọi người khỏe không?

Lâu rồi không vào blog viết nhảm. Hôm nay lên thông báo mọi người vài tin quan trọng. 

Thứ nhất là mình đã nghỉ việc :))

Thứ hai là đầu tháng 6 mình sẽ làm việc chỗ khác :))

Thứ 3 là hôm nay mới đọc xong "Hải Thượng phồn hoa", đọc xong bị tự kỷ nặng. Tất nhiên mình thích nam chính, ngoại truyện còn là HE. Nhưng nghĩ đến cảnh nam phụ chết là mình không chịu được. Thôi phải đi kiếm cái gì vui vẻ đọc mới được. :))

-----------------------------------------------

Kể chi tiết thì như sau. Sau gần 2 năm làm việc tại ngân hàng nước ngoài. Cuối cùng mình đã nộp đơn nghỉ việc. Mình định nộp đơn thứ 2, ngày 1.4 nhưng nghĩ lại đó là cá tháng tư, nộp chắc chả ai tin, thế là thứ 2 tuần sau 8/1 mình nộp. Thật sự lúc đó mình đã quyết tâm rồi. Gửi email hỏi ai đó mình nghỉ việc nhé. Hôm sau ai đó nói okie, vậy là mình nộp đơn. Thật ra hỏi chỉ là cái cớ, quan trọng là mình đã quyết định rồi. 

Tiền trảm hậu tấu, nộp xong tối về mới thú nhận với ba má. Không khí gia đình từ ồn ào nghe mình nói xong lập tức rơi vào hầm băng -36 độ =)). Sợ quá thế là trốn lun trong phòng. Sáng hôm sau đi làm nhận được tin nhắn của mẹ. Nội dung đại khái là ba mẹ luôn tin tưởng vào quyết định của con. Mặc dù mình biết là cả 2 đang lo lắng sốt vó lên đấy :))

Sau đó mình được chị line manger kêu vào họp. Hỏi xem tại sao không muốn làm nữa. Có phải vì những chuyện xảy ra gần đây không. Thật tình một phần là vậy đấy ;)). Nhưng lúc đó mình không nói. Tại vì lý do chính là do mình đã quyết ra đi rồi. Mình nói mình muốn làm kiểm toán. Thật sự là vậy. 

Chắc mọi người nghĩ mình bị khùng. Mình cũng thấy mình không bình thường. Mấy bạn đang làm kiểm toán đọc xong chắc cười chết. Mình biết rất nhiều người bước vào con đường này cũng muốn chạy đi. Nhưng mình muốn làm cho Big4. Mình muốn ngập đầu trong công việc như mấy bạn (thật tình thì công việc của mình hiện giờ so với mấy bạn cũng chả rảnh rỗi hơn). Mỗi lần thấy một bạn nào đó mang ba lô của big4 chạy trên đường mình lại nhìn bằng ánh mắt hâm mộ. Chắc bạn ấy phải trâu bò lắm, phải vất vả lắm. Kinh nghiệm bạn ấy có được hẳn phong phú lắm.... Okie, tô vẽ quá nhiều :)). 

Bạn mình hỏi mình còn muốn cái gì nữa? Công việc tốt cũng đã có. Bao nhiêu người mong muốn có vị trí đó. Lương cũng đâu có thấp. Môi trường cũng đâu có gì tệ. Thật sự so với những người bạn cùng vào với mình, mình đã thấy mình có thành tựu. Nhưng mọi người không biết có hiểu cảm xúc này không. Đó là sự khác nhau giữa việc làm tốt công việc và làm công việc mình mong muốn. Nói ra hơi bị khoa trương nhưng thật sự mình cảm thấy mình có thể làm tốt tất cả mọi loại công việc được giao, còn rút ra được kinh nghiệm để làm tốt hơn. Nhưng điều bất hạnh chính là, làm tốt mọi việc khiến chúng ta không biết mình thích nhất loại công việc nào =))

Được rồi, sau đó chị line manager nghe xong bảo chị ấy sẽ tôn trọng quyết định của mình. Sau đó chị còn refer mình qua một vị trí khác, có lẽ chị ấy nghĩ mình rời khỏi ngân hàng vì không ưa phòng mình đang làm việc. Sau đó mình vẫn làm việc bình thường, chờ quyết định sau 1 tháng. 

Trong thời gian 1 tháng đó mình nộp đơn cho Big4, có chỗ gọi, có chỗ kêu bổ sung hồ sơ. Cứ cách 1 tuần mình lại đi làm test, đi phỏng vấn. Rồi họ thông báo mình đậu. Rồi hẹn đi ký offer. Ngày mình đi ký thì sau đó 4 ngày là ngày làm việc cuối cùng của mình. Thật là suôn sẻ bất ngờ!

Mình còn tưởng có thời gian ở nhà nhàn nhã, vô công rỗi nghề, ăn bám cha mẹ một thời gian. Nói chung là cho biết thế nào là thất nghiệp ấy. Nhưng không ngờ họ kêu đi làm sớm quá. Thành ra mình chỉ có 1 tuần ở nhà chơi. Xin lỗi nếu đụng chạm nếu bạn nào hay ai đó đang thất nghiệp hay đang kiếm việc. 

1) Có lẽ mình quá hên. Mà cái này do số trời mọi người có ghen ghét cũng không làm gì được
2) Mình nghỉ đơn giản: tại sao phải kiếm việc trước rồi mới phải nghỉ. Rất phiền phức, mỗi lần muốn đi pv đi thi gì cũng phải kiếm cớ. Mà mình thì không muốn nói dối. 
3) Có lẽ vậy nên mình không còn đường lui, chỉ có thể thẳng tiến đi về phía trước =))). 

Mà trong quyển: "The Alchemist" có câu: Nếu bạn thật sự muốn thứ gì đó, cả vũ trụ sẽ hợp sức lại giúp bạn. 

Mình cảm thấy rất đúng. 

Nói thêm nữa. Thật sự mình cũng là con người ngẫu hơn. Một hôm chạy xe đi làm, tự nhiên nghĩ, mình sẽ như vậy 3-4 năm nữa sao? Năm nay sắp 24 rồi. Nếu không làm thì 3-4 năm nữa sẽ không bao giờ thoát khỏi ngành ngân hàng. Hay là giống như nhiều người muốn qua làm cho nhà nước. Thôi quên đi. 

Rồi ngồi nhìn ra cửa sổ phòng tự hỏi bản thân: đây có phải là công việc mình yêu thích không. Câu trả lời là không. 

Cho nên lúc tạm biệt mọi người, mình xúc động nhất là đã quen biết rất nhiều người bạn tốt ở đây. Những thứ còn lại, đối với mình chức vụ hay tiền hay kinh nghiệm, cái gì cho qua thì qua luôn đi. 

Hôm đó tạm biệt mọi người làm mình rất cảm động. Hội nữ tặng 1cái váy, hội nam tặng 1 ổ bánh. Mấy anh chị team cũ mua tặng 1 tô để ăn mì. 3 nhóm đi mua đồ khác nhau mà trùng hợp mua toàn màu vàng. Cái này thật sự là điềm báo. Vì công ty mới của mình logo màu vàng =))) (và nằm ở Bitexco Financial Tower). Nói đến đây chắc nhiều người biết mình sẽ làm ở đâu rùi í nhỉ :)). 

Lúc đi pv chị manager kia hỏi mình: How do you see yourself in the next 5 years?

Lúc đó thật sự mình không biết phải trả lời làm sao. Bởi vì mình không hiểu chị ấy muốn hỏi về công việc hay tất cả những thứ trong cuộc sống của mình. Thế là trả lời loạn cả lên. Sau đó chị ấy hỏi lại 1 lần nữa. Lần này mình nói, và đây là những lời thật lòng nhất: 
" I want to have a good job, have a good family to take care of. And I hope everyone around me stay healthy and happy". 

Rõ là một câu chung chung của 1 đứa chả có định hướng nghề nghiệp :)) . Nhưng mình đã coi nhiều phim, đọc nhiều chuyện và thấy nhiều thứ xung quanh, cho nên mình tin trong 5 năm tới, cái quan trọng không phải là thăng tiến công việc, lương vài ngàn, mà quan trọng là mình sẽ làm cho cuộc sống của mình là những người xung quanh như thế nào. 

Với lại làm trong tp cũng tốt. Có chuyện gì cũng dễ đi lại, tự chủ trong công việc. Lần trước cậu mình mất, mình làm bên quận 7 thật sự chạy về không kịp. Mặc dù là ba má và mọi người dấu mình không gọi điện, nhưng lúc trên taxi đi về mình cảm thấy thật là bất lực. Bởi vì nếu mình làm ở quận 1, có lẽ cả nhà sẽ báo cho mình. Có lẽ mình sẽ chạy về kịp. 

Nói nhảm đủ rồi. 

Thật ra mình nghĩ nền kinh tế bây giờ thật sự khó khăn. Nếu bạn không hài lòng với công việc hiện tại, bạn cũng sẽ lưỡng lự khi ra đi. Nhưng mà cái gọi là tuổi trẻ và cơ hội sẽ không đợi cho đến khi kinh tế hết khó khăn. Tóm lại, có gan làm có gan chịu đi. :))

Stay hungry stay foolish. Mình lúc nào cũng ăn no, còn mấy chuyện ngốc nghếch thì đã làm rồi =))). 

Chúc mọi người luôn đạt được những thứ mình muốn. Và nhớ luôn vui vẻ khỏe mạnh nhé. 

Hi vọng công việc mới sẽ ổn =)))). Mọi người yên tâm, mình sẽ cố gắng. 

P/S: Này, sao cái nhà xuất bản gì nói đã mua bản quyền của Khách qua đường vội vã gần cả năm mà chả thấy xuất bản nhẻy? Ôi lừa đảo quá. Không biết mình có nên tiếp tục kế hoạch dang dở không nhỉ? =)))




Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Happi Weekend!

Hi, 

Mọi người có khỏe không?

Tình hình tuần qua không có gì đặc biệt. Tuần sau có lẽ rất ác liệt :)). Nói chung là vì một vài sự cố "nho nhỏ" nên mọi người phải cố gắng làm rất nhiều việc vào tuần sau. Chuẩn bị tinh thần cho tốt thôi. Hehe. 

Với lại mình (lại) bị 7love.

:)). 

Cũng không biết phải là 7love không. Tóm lại là thế này: 

Mình hỏi bạn ấy mình có phải 1 người đặc biệt trong lòng bạn ấy (hay chỉ là một người bạn của bạn bạn ấy). 

Sau đó bạn ấy nói để từ từ đọc email trả lời. 

Sau 1 tuần không reply mình tức quá disconnect luôn. 

Chán thật a~~~. Dù sao mình cũng ghét nhất loại con trai thiếu quyết đoán. Không thích thì nói không thích. Không cần quá lịch sự. 

Nói chung là không sao hehe. Còn rất nhiều việc thú vị đang chờ mình. Ví dụ: 

1) Hiện tại mình đang bị đau bụng. Có lẽ nên vào WC đọc truyện 1 lát :))

2) Tuần này mình đi học viết chữ đẹp (1 cô giáo bạn mẹ mình dạy, chuyên dạy luyện viết cho bọn nhóc thi viết chữ đẹp cấp quận và giáo viên luyện viết). Mới học 1 khóa được cô giáo khen nức nở. :))

3) Đăng ký tuần sau đi học kết vòng. Kế hoạch trước mắt là đi học nè. Mình thích kết những đồ nho nhỏ móc chìa khóa... (bằng cườm, pha lê) . Sau đó sẽ lập 1 cái fan page trên facebook để bán hàng online. 

4) Sắp sang tháng 4, mọi người có đi đâu không. Mình sẽ đi Đà Nẵng staff trip dịp giỗ Tổ. Tháng 8 nghỉ core leave cũng đinh đi chơi xa. Mà giờ nghĩ đến vụ phải book vé máy bay, nghĩ xem đi đâu, làm gì là lại lười. Tóm lại trong mấy chuyện ăn chơi mình chính là... lười, chỉ thích hưởng thụ. hahaha. 

Được rồi. Trảnh thủ 1 tuần có 2 ngày ăn chơi. Bây giờ mình đi ăn bánh tráng, sau đó mở DVD dạy thêu ruy băng bà chị cho mượn. Sau đó tiếp tục thêu bức tranh bình hoa khổng lồ :))

Tuần mới vui vẻ mọi người! 


Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2013

Học thủ công ở đâu nhỉ?

Hi, mọi người khỏe không?

Hôm bữa có 1 comment nói tính cách của mình lai lai giữa Song Tử với gì đó....

À, bạn ơi thật ra mình là Xử Nữ 

=)))). 

Mình đang muốn kiếm mấy lớp học thủ công, ví dụ như đan, móc, hay là may mền, làm vòng tay, hạt cườm gì gì đó. Không biết có lớp nào vào thứ 7 chủ nhật không nhỉ. Mình chỉ rảnh có 2 ngày này. :D

Nói chung là muốn bận rộn càng tốt. Ai biết thì gửi mail cho mình với nhé. Cám ơn mọi người.

Chúc tuần mới vui vẻ nhé. :)

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

Hapi New Year

Hi,

Mọi người khỏe không? Hôm nay mùng 4 Tết rồi, coi như hết Tết rồi còn gì :))

Tình hình là đang nhàn cư vi bất thiện. 

Tất nhiên mình có rất nhiều kế hoạch ăn chơi trong tuần này. Nhưng bây giờ cứ giống 1 quả bong bóng xẹp á. 

Là vậy, mấy hôm nay coi phim truyền hình dài tập Sherlock Homles của BBC1. Thức đêm thức khuya để coi. Coi xong rồi đâm ra nghiện. Với lại cảm thấy các series phim truyền hình khác chả có gì thú vị. Kế hoạch đi xem phim Tết cũng bay luôn vì cảm thấy không có phim nào so sánh được với SH. 

Thế có nhảm không chứ? 

Ám ảnh quá, trong đầu lúc nào cũng hiện lên hình ảnh SH quá perfect, cảm thấy làm cái gì cũng vô vị =))

Trời nóng quá chắc đi tắm :))

Nói chung các mục tiêu trong năm mới của mình rất đơn giản:

1) Thực hiện tốt 5 điều bác Hồ dạy
2) Công việc: làm việc tốt để không phải nhận 1 cái thank you letter :))
3) Tài chính: năm nay phải tiết kiệm đủ tiền để có 1 căn bếp xịn :))
4) Tình cảm: dụ được ai đó đi coi Superman chung :))

Và hơn hết, hi vọng tất cả tất cả mọi người quanh mình đều được khỏe mạnh và hạnh phúc :D

Chắc bây giờ sẽ đi thêu thùa tiếp. À, kế hoạch năm mới là sẽ tham gia một vài khóa thủ công, học CPR (biết đâu sau này có thể cứu người), một vài khóa học online miễn phí đã đăng ký. :D, Xin hết ạ. 

Mai là Valentine rùi. Mọi người có kế hoạch gì không? Tình hình là vài năm trở lại đây ngày này đối với mình cũng không có gì đặc biệt. Nhưng năm nay có người để mua socola cho rồi. Hohoho. Mà thật ra ở xa nên chắc phải đưa sau. Anyway, bạn đó có nhận hay có ăn không thì kệ, dù sao hàng cũng đã gói rồi. 

=))

Nóng quá, thôi năm mới vui vẻ mọi người :D, hi vọng năm nay không ai bị rắn cắn nhé ;))

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

Happy New Year


Tình hình là dạo này các bạn trẻ náo nức đón Tết Tây quá :)). Hôm nay ăn Tất niên với nhà xong thì đi họp lớp cấp 2. 12 năm đã qua, thật là nhanh. Mấy bạn gặp lại mình nói mình vẫn không có gì thay đổi. Vậy là tốt hay xấu nhỉ :)). 

Tự nhiên cảm thấy trong lòng tràn trề tình yêu ha ha ha. Hiện tại lúc đang viết cái entry này mình đang nghe nhạc của MLTR. :D. Nhìn lại một năm cũ qua đi, có những cái được và nhiều thứ chưa được. Mình chỉ cảm thấy, cũng có sao đâu. Là một con người bình thường, như vậy là bình thường, đòi hỏi một kết thúc quá hoàn hảo thì không có gì vui cả ha ha ha. 

Gia đình: Ngoại trừ việc cậu mình mất vì bệnh thận ra, mọi người trong gia đình đều khỏe mạnh. Năm nay mình nhận ra gia đình chính là một nơi an toàn và tuyệt vời nhất. Thời gian ở cạnh gia đình là cái gì đó rất vô giá, đã qua đi không bao giờ quay lại được. Cho nên cuối tuần mình cũng ít đi chơi ngoài lại. Năm mới mình chỉ hi vọng tất cả mọi thành viên trong gia đình, nội, ngoại, họ hàng xa....tất cả mọi người đều khỏe mạnh, vui vẻ. Nếu mình không có thời gian để quan tâm đến mọi người thì hi vọng mọi người cũng thông cảm hehehe. Năm mới hi vọng được đi du lịch với gia đình nhiều hơn. Chán thật! Đi chơi với nhà vui thế mà 1 năm cùng lắm đi có 1 lần :((. Cố gắng làm 1 người con tốt, hiếu thảo, giúp đỡ họ hàng xung quanh, cái này năm nào cũng có. hehehe. Mình chỉ hi vọng mọi người luôn khỏe mạnh là tốt rồi, ba má và các cô dì chú bác cũng đã già rồi..

Bạn bè: Năm nay được cái đi làm, quen được nhiều bạn hơn. Có nhiều người trước kia là bạn, sau là không là bạn nữa. Một số thì là do mình ghét không muốn màng đến, một số là do hoàn cảnh. Nhưng mà cho dù có không ưa hay nhìn nhau không nói chuyện, mình cũng hi vọng các bạn vui vẻ và có nhiều thành công (theo cách riêng của mỗi người). Năm nay nhiều người lấy chồng phết :)). Tự nhiên đi dự đám cưới thấy vui vui. Mọi người kiếm được một nửa của mình, đó không phải là điều thật may mắn sao? Hi vọng tất cả bạn bè mình chơi đến giờ, ở gần hay xa, mong tất cả các bạn luôn khỏe mạnh và vui vẻ. Ah, có những người bạn ở gần nhà mình như vậy nhưng mình ít qua chơi, thiệt là cảm thấy có lỗi. Giống như bạn Mèo mập. Mà cũng lạ, lâu rồi không gặp như vậy, những tình cảm tốt đẹp vẫn không thay đổi. Mình hi vọng bạn mình nếu công việc hiện giờ có những khó khăn thì năm sau sẽ tốt đẹp lên. Hôm bữa đứng nói chuyện với bạn mình, mình thấy thật may mắn, cho dù mình có than thở công việc về trễ này nọ, nhưng nhìn những bạn bè khác, không phải mình đã rất may mắn sao? Cho nên nếu các bạn của mình gặp khó khăn trong công việc, mình hi vọng sang năm mọi chuyện sẽ ổn hehehe.

Công việc: Có lẽ một trong những thành công lớn nhất trong năm nay của mình là có được một công việc tốt. Nhớ năm ngoái còn chân ướt chân ráo làm intern, bây giờ mông mình đã ngồi mòn mấy cái ghế ở chỗ làm. hahaha. Nghĩ lại cũng thấy mắc cười. Lần đầu tiên đi với mấy bạn đại học qua chơi cầu ánh sao, mình còn chê bai nói đi gì mà xa xôi, mình không bao giờ đến đây là thứ hai. Vậy mà bây giờ ngày nào mình cũng bắt shuttle bus đi làm qua đó. Cảm thấy chỗ này nó cũng khá phù hợp với mình: yên tĩnh, khoáng đãng... Mặc dù nhiều lúc cũng bị ức chế, tự hỏi sao mình đi làm giống như bị nhốt trong một cái lồng sắt, nhưng mà cũng không tệ đến vậy. hahaha. Bởi vậy nói mọi người ghét cái gì thì cũng đừng có extreme quá, ghét của nào trời trao của đó ráng chịu. ha ha ha. 

Nói tiếp về công việc. Nhắm mắt một cái mở mắt ra từ intern được vào làm chính thức. Cũng tự hào lắm chứ. Tự nhủ sẽ luôn luôn cố gắng. Rồi sau một năm bắt đầu có chiều hướng không thỏa mãn, muốn được đi qua phòng này phòng nọ. Muốn được biết nhiều hơn. Vậy là bắt đầu nổi loạn (điều này thì thật xin lỗi chị manager và team leader, chắc là đã đau đầu vì mình nhiều phen hehe). Rồi thì xong 1 năm cũng được qua một vị trí mới, được làm những công việc có tính "cao cấp" hơn một chút. Rồi thì lương cũng tốt mà thưởng cũng rất hài lòng. Một năm qua ngẫm nghĩ lại những cái mình không hài lòng ở công việc so sánh với những cái mình được thì rất nhỏ. Cho nên thật sự nên kiểm điểm lại bản thân vì mình hiện giờ đang có những chiều hướng đi xuống sau: 

+ Cảm thấy mệt mỏi vì đi xa và về trễ: Nhớ lại hồi intern người ta 5h30 là được về mình ở lại đến 6h30, 7h30 vẫn cảm thấy happy. Kiểm điểm kiểm điểm. Rồi thì mình lại than đi xa quá không có thời gian làm cái này cái kia. Nghĩ lại, hồi đó mình còn đọc sách trên xe, nghe tiếng anh tiếng Nhật ì xèo trên xe. Ây dà, phải thay đổi hành vi của mình thôi. Có lẽ từ giờ nếu mình còn có tư tưởng bất mãn như vậy, mình nên nhớ lại chuyện bạn mình kể bạn mình phải ngày ngày đến các quán bán thuốc lá lề đường, nghe người ta la. Bạn mình phải đi giang giữa trời nắng còn mình ngồi trong phòng máy lạnh, tiện nghi đầy đủ.

+ Cảm thấy không hứng thú tìm tòi học hỏi cái mới: Tự nhiên giờ mình rất lười mở lại các procedure hay product paper hay lục lại các email. Shit, mặc dù biết như vậy thiệt là tệ nhưng nhiều khi ngán ngẩm quá. Mình cứ nói bản thân mày đã ở chỗ làm hơn 12 tiếng rồi, chả lẽ về nhà còn giở tập giở sách này nọ ra đọc à. Rồi sau đó mình nhận ra đối với công việc mới mẻ này mình chỉ là một người mới vô. Mình ghét phải bị người ta la. Và mình còn ghét hơn là thái độ phê phán khi mình làm sai. Bây giờ mình đã có một cách để học tập mới rồi. Mình sẽ thử ứng dụng tuần sau xem sao. hahaha. Làm công việc này cảm thấy có lẽ tầm ứng dụng của nó sẽ rất lớn. Nếu mình làm tốt và học tốt, mình có thể chuyên sâu về risk management hay credit risk control. Bưởi mập àh. hãy nhớ lại mày đã xem bao nhiêu bộ phim kể về những tấm gương vượt khó, người ta phải nuôi cả 1 gia đình mà vẫn đi học. Có người thật ngoài đời đi làm công nhân tối đến vẫn cắp sách đi học. Cái này chỉ có thể miêu tả một câu: "Ngủ quên trên chiến thắng" hehe. Chấn chỉnh lại ngay nha!

+Tư tưởng đứng núi này trong núi nọ: Thú nhận với mọi người mình từng có hơn 1 lần như vậy. Chung quy cũng là ghen tị tại sao người ta được về sớm, được đi chơi trong khi mình phải ngồi đến tối. Rồi sao công việc của họ đơn giản mà lại lương cao... Về sau mình nhận ra mình đúng là ngu ngốc. Chung thủy trong tình cảm và chung thủy trong công việc cũng là một đức tính nên có. Với lại mình nhận ra, cái gì quá đơn giản, đến nhanh đi cũng nhanh. Một người còn trẻ đã có tư tưởng hưởng thụ, có lẽ sẽ không được tôi luyện tốt bằng một người bị "vùi dập" bởi công việc hehehe. Dù sao đi nữa, cho dù năm mới ngành ngân hàng có khó khăn đi nữa, có bị downsize hay cắt giảm, mình vẫn sẽ luôn cố gắng. Mình nhớ 1 câu chị manager nói với mình 1 lần họp riêng: "Trong lúc một công ty đang gặp khó khăn, mình ở lại với nó, cùng nó vượt qua thời kỳ khủng hoảng này. Chưa chắc đi ra ngoài đã là khôn ngoan, không chừng sóng to gió lớn ở ngoài kia." Cho nên nhiều khi có những cái mình không hài lòng về ngân hàng mình, mình cũng thật sự rất biết ơn nó, và những người đã dạy dỗ đào tạo mình, cho mình một chỗ ở an toàn. Hi vọng khó khăn sẽ bớt đi trong năm mới. Nếu không thì...chúng ta cùng cố gắng tiếp vậy :D

Tình cảm: 

Ohoho, chủ đề hấp dẫn!

Mỗi lần gặp lại bạn cũ lại bị hỏi đã có bồ chưa. Năm mới chúc thì toàn nghe sớm có bồ đi nhé. Ở nhà mẹ và các dì cũng sốt ruột lắm rồi đấy. 

Nhiều khi cũng cảm thấy thật có lỗi với mọi người. Ví dụ như bà mình, mỗi lần vô chơi nói muốn thấy mặt bạn trai mình. Mà bà cũng không còn khỏe nữa. Rồi mình nghĩ sẽ đau lòng biết bao nếu những người thân của mình rời bỏ mình mà chưa kịp nhìn mặt ý trung nhân của mình. Nếu họ bỏ mình đi mà còn lo lắng không biết mình có ai để chăm lo không. chậc chậc, đau lòng quá...

Ây da, cũng ngần này tuổi rồi, thật ra không phải không có mảnh tình vắt vai nha. Mà mấy cái đó cũng qua rồi, nghĩ lại thấy zui zui. 

Tình cảm năm ngoái điểm lại chắc giống mô hình điện tâm đồ, up rồi down rồi up rồi down. Cuối cùng mình không biết là nó ở trạng thái nào nữa haha . Mà mình nghĩ, chậc, chã lẽ cái số nó phải xa nhau vậy sao. Năm nay đi coi phim được 1 lần, đi uống Coffee Bean 1 lần, đi ăn ốc một lần, đi cà phê Trung Nguyên 1 lần (mà còn giận nhau nữa chứ ặc). Chia trung bình 1 quý chắc gặp được 1 lần. =)). Rồi chuyển từ gửi mail sang nhắn tin điện thoại rồi bây giờ lại quay về với email. Mà còn rùa bò hơn nữa là thỉnh thoảng mình cũng ngốc ngếch gửi vài cái thư với mấy cái bưu kiện (tặng linh tinh các dịp lễ ấy mà). :)). Cuối cùng thì không biết định nghĩa dạng tình cảm mình đang có với bạn đó là cái gì cho chính xác nữa :)). Nhiều khi mình nghĩ, nếu một ngày mình nghe được bạn mình nói người ta có bạn gái rồi, hay người ta đang hẹn hò, chắc mình sẽ đau lòng chết mất thôi. Nhưng mà nghĩ lại, bây giờ có đánh chết mình mình cũng khó cho hắn vào black list được. Mặc dù đã nhiều lần quyết tâm, nhiệt huyết sôi sục muốn "dứt áo ra đi", chỉ là cuối cùng có cảm giác không nỡ, không muốn. Ôi giời, người gì đáng ghét! Này, sao bạn lại kỳ cục vậy hử. Nếu bạn cứ mình thường như mọi người thì có phải tốt cho mình không hửh? 

Một tương lại tình cảm bấp bênh. Không biết khi nào người ta sẽ biến mất khỏi phạm vi bán kính của mình. Còn không biết tuần tới hay tháng tới không biết có còn ở VN không nữa. Nhưng mà là mỗi lần có chuyện gì vui mình đều muốn kể, có gì buồn hay bực mình đều muốn than thở. Toàn là những chuyện vặt vãnh, chả biết nó có để ý không. :)). Miêu tả 2 chữ : Lụy tình! =))

Năm nay mình không đòi hỏi nhiều. Chỉ ra tối hậu thư giữa năm phải đi coi Superman với mình (nếu không thì phải có lý do thật sự hợp lý). Đây là bộ phim mình chờ đợi đã 7 năm. Nếu không đi có lẽ tình cảm này nên dừng ở đây thôi hehehe (nghe vô lý nhưng mình là zậy đó). Mắc cười nhất là quen biết nhau 3 năm thì mới đi coi phim được 2 lần. Ặc, trung bình 1 năm còn không được 1 bộ phim nữa. Trong khi cả mình và cái tên đáng ghét đó đều rất thích coi phim. Mình trước giờ chỉ đi coi một mình, mở miệng ra rủ 1 người con trai đi coi phim là đã đặc biệt quan tâm đến đối phương rồi. Mà bực mình nhất là có mấy đứa bạn, nghe mình nói đi coi phim 1 mình thì kêu mình khùng, bịnh, tỏ vẻ thương cảm. Please. Sở thích, đó chính là sở thích! 

Thôi mình đi ngủ thôi. 

Không biết nói gì hơn. Nếu nói có 1 điều ước cho năm mới, mình hi vọng tất cả mọi người đều vui vẻ và khỏe mạnh, chúng ta được sống trong một đất nước và thế giới hòa bình. Vậy hén. Chúc cả nhà vạn sự như ý :D :X

Tuần mới vui vẻ pà kon!