Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

Update chút tình hình 6 tháng đầu năm :))

Mọi người khỏe không?

Lâu rồi không vào blog viết nhảm. Hôm nay lên thông báo mọi người vài tin quan trọng. 

Thứ nhất là mình đã nghỉ việc :))

Thứ hai là đầu tháng 6 mình sẽ làm việc chỗ khác :))

Thứ 3 là hôm nay mới đọc xong "Hải Thượng phồn hoa", đọc xong bị tự kỷ nặng. Tất nhiên mình thích nam chính, ngoại truyện còn là HE. Nhưng nghĩ đến cảnh nam phụ chết là mình không chịu được. Thôi phải đi kiếm cái gì vui vẻ đọc mới được. :))

-----------------------------------------------

Kể chi tiết thì như sau. Sau gần 2 năm làm việc tại ngân hàng nước ngoài. Cuối cùng mình đã nộp đơn nghỉ việc. Mình định nộp đơn thứ 2, ngày 1.4 nhưng nghĩ lại đó là cá tháng tư, nộp chắc chả ai tin, thế là thứ 2 tuần sau 8/1 mình nộp. Thật sự lúc đó mình đã quyết tâm rồi. Gửi email hỏi ai đó mình nghỉ việc nhé. Hôm sau ai đó nói okie, vậy là mình nộp đơn. Thật ra hỏi chỉ là cái cớ, quan trọng là mình đã quyết định rồi. 

Tiền trảm hậu tấu, nộp xong tối về mới thú nhận với ba má. Không khí gia đình từ ồn ào nghe mình nói xong lập tức rơi vào hầm băng -36 độ =)). Sợ quá thế là trốn lun trong phòng. Sáng hôm sau đi làm nhận được tin nhắn của mẹ. Nội dung đại khái là ba mẹ luôn tin tưởng vào quyết định của con. Mặc dù mình biết là cả 2 đang lo lắng sốt vó lên đấy :))

Sau đó mình được chị line manger kêu vào họp. Hỏi xem tại sao không muốn làm nữa. Có phải vì những chuyện xảy ra gần đây không. Thật tình một phần là vậy đấy ;)). Nhưng lúc đó mình không nói. Tại vì lý do chính là do mình đã quyết ra đi rồi. Mình nói mình muốn làm kiểm toán. Thật sự là vậy. 

Chắc mọi người nghĩ mình bị khùng. Mình cũng thấy mình không bình thường. Mấy bạn đang làm kiểm toán đọc xong chắc cười chết. Mình biết rất nhiều người bước vào con đường này cũng muốn chạy đi. Nhưng mình muốn làm cho Big4. Mình muốn ngập đầu trong công việc như mấy bạn (thật tình thì công việc của mình hiện giờ so với mấy bạn cũng chả rảnh rỗi hơn). Mỗi lần thấy một bạn nào đó mang ba lô của big4 chạy trên đường mình lại nhìn bằng ánh mắt hâm mộ. Chắc bạn ấy phải trâu bò lắm, phải vất vả lắm. Kinh nghiệm bạn ấy có được hẳn phong phú lắm.... Okie, tô vẽ quá nhiều :)). 

Bạn mình hỏi mình còn muốn cái gì nữa? Công việc tốt cũng đã có. Bao nhiêu người mong muốn có vị trí đó. Lương cũng đâu có thấp. Môi trường cũng đâu có gì tệ. Thật sự so với những người bạn cùng vào với mình, mình đã thấy mình có thành tựu. Nhưng mọi người không biết có hiểu cảm xúc này không. Đó là sự khác nhau giữa việc làm tốt công việc và làm công việc mình mong muốn. Nói ra hơi bị khoa trương nhưng thật sự mình cảm thấy mình có thể làm tốt tất cả mọi loại công việc được giao, còn rút ra được kinh nghiệm để làm tốt hơn. Nhưng điều bất hạnh chính là, làm tốt mọi việc khiến chúng ta không biết mình thích nhất loại công việc nào =))

Được rồi, sau đó chị line manager nghe xong bảo chị ấy sẽ tôn trọng quyết định của mình. Sau đó chị còn refer mình qua một vị trí khác, có lẽ chị ấy nghĩ mình rời khỏi ngân hàng vì không ưa phòng mình đang làm việc. Sau đó mình vẫn làm việc bình thường, chờ quyết định sau 1 tháng. 

Trong thời gian 1 tháng đó mình nộp đơn cho Big4, có chỗ gọi, có chỗ kêu bổ sung hồ sơ. Cứ cách 1 tuần mình lại đi làm test, đi phỏng vấn. Rồi họ thông báo mình đậu. Rồi hẹn đi ký offer. Ngày mình đi ký thì sau đó 4 ngày là ngày làm việc cuối cùng của mình. Thật là suôn sẻ bất ngờ!

Mình còn tưởng có thời gian ở nhà nhàn nhã, vô công rỗi nghề, ăn bám cha mẹ một thời gian. Nói chung là cho biết thế nào là thất nghiệp ấy. Nhưng không ngờ họ kêu đi làm sớm quá. Thành ra mình chỉ có 1 tuần ở nhà chơi. Xin lỗi nếu đụng chạm nếu bạn nào hay ai đó đang thất nghiệp hay đang kiếm việc. 

1) Có lẽ mình quá hên. Mà cái này do số trời mọi người có ghen ghét cũng không làm gì được
2) Mình nghỉ đơn giản: tại sao phải kiếm việc trước rồi mới phải nghỉ. Rất phiền phức, mỗi lần muốn đi pv đi thi gì cũng phải kiếm cớ. Mà mình thì không muốn nói dối. 
3) Có lẽ vậy nên mình không còn đường lui, chỉ có thể thẳng tiến đi về phía trước =))). 

Mà trong quyển: "The Alchemist" có câu: Nếu bạn thật sự muốn thứ gì đó, cả vũ trụ sẽ hợp sức lại giúp bạn. 

Mình cảm thấy rất đúng. 

Nói thêm nữa. Thật sự mình cũng là con người ngẫu hơn. Một hôm chạy xe đi làm, tự nhiên nghĩ, mình sẽ như vậy 3-4 năm nữa sao? Năm nay sắp 24 rồi. Nếu không làm thì 3-4 năm nữa sẽ không bao giờ thoát khỏi ngành ngân hàng. Hay là giống như nhiều người muốn qua làm cho nhà nước. Thôi quên đi. 

Rồi ngồi nhìn ra cửa sổ phòng tự hỏi bản thân: đây có phải là công việc mình yêu thích không. Câu trả lời là không. 

Cho nên lúc tạm biệt mọi người, mình xúc động nhất là đã quen biết rất nhiều người bạn tốt ở đây. Những thứ còn lại, đối với mình chức vụ hay tiền hay kinh nghiệm, cái gì cho qua thì qua luôn đi. 

Hôm đó tạm biệt mọi người làm mình rất cảm động. Hội nữ tặng 1cái váy, hội nam tặng 1 ổ bánh. Mấy anh chị team cũ mua tặng 1 tô để ăn mì. 3 nhóm đi mua đồ khác nhau mà trùng hợp mua toàn màu vàng. Cái này thật sự là điềm báo. Vì công ty mới của mình logo màu vàng =))) (và nằm ở Bitexco Financial Tower). Nói đến đây chắc nhiều người biết mình sẽ làm ở đâu rùi í nhỉ :)). 

Lúc đi pv chị manager kia hỏi mình: How do you see yourself in the next 5 years?

Lúc đó thật sự mình không biết phải trả lời làm sao. Bởi vì mình không hiểu chị ấy muốn hỏi về công việc hay tất cả những thứ trong cuộc sống của mình. Thế là trả lời loạn cả lên. Sau đó chị ấy hỏi lại 1 lần nữa. Lần này mình nói, và đây là những lời thật lòng nhất: 
" I want to have a good job, have a good family to take care of. And I hope everyone around me stay healthy and happy". 

Rõ là một câu chung chung của 1 đứa chả có định hướng nghề nghiệp :)) . Nhưng mình đã coi nhiều phim, đọc nhiều chuyện và thấy nhiều thứ xung quanh, cho nên mình tin trong 5 năm tới, cái quan trọng không phải là thăng tiến công việc, lương vài ngàn, mà quan trọng là mình sẽ làm cho cuộc sống của mình là những người xung quanh như thế nào. 

Với lại làm trong tp cũng tốt. Có chuyện gì cũng dễ đi lại, tự chủ trong công việc. Lần trước cậu mình mất, mình làm bên quận 7 thật sự chạy về không kịp. Mặc dù là ba má và mọi người dấu mình không gọi điện, nhưng lúc trên taxi đi về mình cảm thấy thật là bất lực. Bởi vì nếu mình làm ở quận 1, có lẽ cả nhà sẽ báo cho mình. Có lẽ mình sẽ chạy về kịp. 

Nói nhảm đủ rồi. 

Thật ra mình nghĩ nền kinh tế bây giờ thật sự khó khăn. Nếu bạn không hài lòng với công việc hiện tại, bạn cũng sẽ lưỡng lự khi ra đi. Nhưng mà cái gọi là tuổi trẻ và cơ hội sẽ không đợi cho đến khi kinh tế hết khó khăn. Tóm lại, có gan làm có gan chịu đi. :))

Stay hungry stay foolish. Mình lúc nào cũng ăn no, còn mấy chuyện ngốc nghếch thì đã làm rồi =))). 

Chúc mọi người luôn đạt được những thứ mình muốn. Và nhớ luôn vui vẻ khỏe mạnh nhé. 

Hi vọng công việc mới sẽ ổn =)))). Mọi người yên tâm, mình sẽ cố gắng. 

P/S: Này, sao cái nhà xuất bản gì nói đã mua bản quyền của Khách qua đường vội vã gần cả năm mà chả thấy xuất bản nhẻy? Ôi lừa đảo quá. Không biết mình có nên tiếp tục kế hoạch dang dở không nhỉ? =)))




1 nhận xét:

  1. Mặc dù em là 1 silent reader truyện 'khách qua đường vội vã', nhưng em lại thích đọc blog hơn đọc truyện chị edit :D Cũng hơn 1 năm rồi em mới vào xem blog chị. Mắc cười là chả bao giờ comment cái gì nhưng hôm nay đọc entry này lại muốn nói nhảm vài cái. Có lẽ là vì em cảm thấy có gì đó gần gũi, giông giống bản thân em. Cụ thể như là kg có định hướng nghề nghiệp và kg biết mình thích làm nhất cái gì vì làm nhiều thứ đều tốt, kg thấy tốt nhất và/hoặc thích nhất ở đâu :))
    Nhớ có lần phỏng vấn nhập học, em đc hỏi nguyện vọng làm việc trong 1 môi trường thế nào, em trả lời vô cùng thành thật và kg có chí hướng: làm ở nơi em có thể dùng ngoại ngữ (biết mà kg xài thì uổng lắm) và gần nhà, kg cần phải đi nước này nước nọ, chỉ cần vòng vòng trung tâm tp là đc =))
    Thôi, em kể thế này thôi :) Blog của chị thiệt là nhẹ nhàng êm ái. Nhiều lúc thật tò mò muốn biết chị ngoài đời thế nào, muốn biết cảm giác gần gũi trên mạng có còn tồn tại sau khi gặp mặt ngoài đời thực kg, rốt cục gần gũi online có phải là gần gũi ảo kg nhỉ. Mặc kệ đi. Rốt cục sau bao lâu theo dõi blog em đã quyết định comment chia sẻ đôi lời với chị.

    Vậy hen, nghỉ lễ vui vẻ nhé.





    Trả lờiXóa