Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

27.11

Hôm nay ngày đẹp nè, 27/11. Mình thích số 27, theo như facebook thì 27 tuổi mình sẽ lấy chồng (so happyyyyy :D)

Tuần này có nhiều sự kiện thiệt là động trời. Đầu tiên là đầu tuần đi học một khóa học cho nhân viên. Cảm thấy khóa học đó hay, có thể khám phá bản thân và trở nên chuyên nghiệp hơn trong tác phong làm việc. Đại khái mình cũng cảm thấy nếu có năng lực hay khả năng thì hãy tự tin thể hiện (dĩ nhiên đừng quá đà là được). Mình thấy thích không khí này, làm việc nhiều, được training cũng nhiều. Thật sự rất mong đến buổi thảo luận Development Plan với manager bởi vì mình có rất nhiều điều muốn làm và học. Hahaha.

Sau đó giữa tuần thì hơi bị giống như địa ngục. Đây là lần đầu tiên mắc 1 lỗi sai nghiêm trọng. Nghiêm trọng đấy. Mặc dù không phải chỉ 1 mình bị nhưng cảm giác thật khó chịu. Nếu là trước kia mình chắc chắn sẽ mất ăn mất ngủ, ngồi ủ rũ tự dằn vặt bản thân. Nhưng mà, hehehe, mấy cái training courses với việc mình đã 22 tuổi rồi nó cũng phát huy lợi thế. Learn from it and move on. Thật ra sai mà không thấy tội lỗi là nói xạo. Nhưng dù sao cũng đã sai rồi, mấy cái trải nghiệm đó cũng là một phần của công việc. Chỉ cần làm tốt về sau là được. 

Tuần này nếu về sớm sẽ hẹn với 1 vài người bạn đi ăn tại vì nợ nần ăn nhậu chồng chất rồi. Dạo này càng lúc càng về trễ, không biết có làm được không. Ah đúng rồi, buổi tối ở bên nhà hàng Charm Cham gì gần cầu ánh sao họ trang trí cũng đẹp, nguyên 1 tòa nhà viền đèn cũng lung linh lém. Mình thì thấy hơi tốn điện mà thật ra tối nó đẹp zậy chứ sáng mọi người đi bộ ra coi thì nó dơ với xấu lém =)). Bây giờ đi ngang mấy hotel lớn trong thành phố cũng thấy họ cũng trang trí tùm lum rồi. Có thể ngửi thấy mùi noel rùiiiii. Năm nay không biết có ông già Noel nào tặng quà cho mình không nhỉ ? :))

Cuối năm chỗ mình có Year End Party. Trong đó mình có tham gia casting cho vở kịch Tấm Cám, mình nghĩ mình là ứng cử viên sáng giá cho vai CON CÁ BỐNG. Ai ngờ vai đó bị xóa sổ, cho nên mình trở thành thường dân đến đó ăn uống và chơi bời là được. Hehe. Nhìn vào mặt tươi sáng của vấn đề thì ờ...có lẽ được ăn + coi văn nghệ happy hơn =))

Thứ 6 vừa rồi cả phòng xong việc lúc 9h30. Cũng do là high volume với lại có nhiều meetings. Hôm đó phòng mình tổ chức thi presentation. Hà hà, nhóm 3 của mình giành được cả 2 giải của ban giám khảo và của khán giả nè :D. Hôm thứ 5 mình với bạn mail-pal với bà gấu ngồi họp 30p để thảo luận kế hoạch tác chiến. Qủa là không uổng công. Mình nghĩ buổi thuyết trình đó cũng khá hài. Đặc biết trò chơi của bà Gấu chia làm 2 đội, mỗi thành viên viết 1 từ vào tờ giấy làm sao tạo thành 1 câu có nghĩa. Vậy là kết quả được 2 câu sau: 

"Nếu là Minh tôi sẽ bị ế" (Đây là tên một anh trong phòng mình, hài chết được vì anh í cũng có nguy cơ ế lắm)

"Bò lên đỉnh đầu con chuồn chuồn" 

Hôm đó mình tự lái xe đến chỗ làm, lúc về thì chị Hạt cà phê với Bà Gấu rủ rê mình đi ăn khuya =)). Chị cà phê gần nhà mình nên mình gọi điện xin mom về trễ. 3 bạn lon ton chạy qua khu quận 4 ăn ở một tiệm người Hoa. Mình thấy hủ tiếu mì với cái gì gì đó rất ngon, hình như thập cẩm. Sau đó đi ăn cá viên chiên với ăn kem. Ngồi 8 cười đau cả bụng. =))

Thứ 7 sáng đi siêu thị với mẹ. Cảm thấy thiệt là happy. Chiều chị Cà phê qua chở mình đi họp đội cũ, mọi người đi ăn ốc Oanh ở quận 4. Ai cũng nói ốc Đào ngon nhưng theo mình chỗ này ngon hơn. Mọi người rảnh đi ăn thử. Cay khỏi nói lun. Đang ăn thì gặp bạn Vy Vy =)) (thiệt là âm hồn không tan). 

Sau đó chị Lotus dẫn mọi người đi ăn kem. Mọi người lại tiếp tục sự nghiệp 8 muôn thưởu. Nói thật từ trước đến nay mình không thân với chị Lotus lém. Mà có lẽ với số đông mình cũng không muốn tỏ ra quá thân mật ai. Nhưng hôm đó ngồi gần nói chuyện 1 lúc mình cảm thấy rất hay. Khi một người có kinh nghiệm chia sẻ những gì họ biết cho 1 novice, lúc đó bạn sẽ cảm thấy tuổi tác vừa là lợi thế vừa là trở ngại cho bạn. Chị í còn chia sẻ kinh nghiệm công việc và làm thế nào để move on. Thật ra rất đơn giản. Đó chính là vừa làm vừa học. Nếu chỉ làm mà không học vì một vị trí hay mục tiêu cao hơn, có lẽ 5 hay 10 năm nữa mình cũng sẽ không làm nên được gì khác biệt. Mà đây là 1 điểm mình thích ở foreign enterprise. Thật sự nếu không có năng lực hay không cầu tiến có thể bạn sẽ bị đào thải. Nghe thật là harsh nhưng cũng fair. Vậy đó.

Sau những gì được học và trải nghiệm trong thời gian qua. Một trong những điều thấy mình đang áp dụng đó chính là CHOOSE YOUR ATTITUDE. Nếu đi làm chỉ nghĩ là làm xong việc rồi về thì có lẽ bạn sẽ không bao giờ thấy happy. Theo mình lúc đi làm tự nhiên trong đầu phát hiện có quá nhiều thứ minh không biết, mình muốn học.... Có những người làm mình khó chịu, lúc trước thái độ của mình cũng khá mạnh mẽ (thật ra lúc tức giận mình rất là cộc tính :p). Về sau mình phát hiện ra nếu tức giận mình cố hết sức ngậm miệng lại thì sẽ không làm tổn thương đến người khác (lại không bị mang tiếng hung dữ). Nhiều người đi làm quá stress về nhà lại cáu với người nhà. Mình lại thấy về nhà thật là nhẹ nhàng, nên đối xử với người xung quanh thân tình thì càng tốt bởi vì bản thân cũng có lỗi là dành quá ít thời gian cho mọi người :D. Một cái nữa đó là LÒNG KHOAN DUNG. Lần đâu tiên áp dụng khái niệm này vào công việc, thấy nó work đó mọi người. Nếu không có lòng khoan dung có lẽ nếu mình làm sai đã bị chỉ trích rất gay gắt rồi. 

Lải nhải qua lại thì ý chính đó là chữ may mắn. May mắn được vào một phòng tốt, có được 1 manager tốt biết đầu tư cho staff, may mắn có nhiều bạn bè đồng nghiệp hợp rơ xung quanh, cùng nhau giúp đỡ làm việc, cùng học tập, having fun (cứ đến giờ ăn trưa là nhiều trò không kể hết). Đó cũng là advantages để thực hiện những mục tiêu cao hơn. Mọi người hãy cố gắng nàoooo! 

Mọi người mỗi lần đọc Blog thấy toàn chuyện vui nhỉ. Thật ra tuần này mình với con cá mập giận nhau. Thật khó hiểu, mình chả biết mình đã nói hay làm gì sai nữa. Theo mình không chỉ trong tình iu mà bất cứ mối quan hệ nào kể cả tình bạn cũng cần cố gắng. Tất cả nằm trong chữ cố gắng. Bởi vì cố gắng nên mới giữ liên lạc với một số người bạn, còn số còn lại thì... Cho nên hehe không biết khi nào chiến tranh lạnh sẽ kết thúc nhưng mà nhanh nhanh một chút, sắp đi chơi Noel rùi :D

Ah, =))) =))). Received his email the night I came home late last Friday. Don't know why such small words can make me feel that happy. I wrote him something, he wrote me something back. Guess it's enough for us, two people getting connected by exchanging emails every week. I think he's a bit more open now. In the last email he told me he was looking forward to hearing from me and even explained why it took him that long to reply. Wow.. 

I know he is very busy (hate those words cuz they are also my excuses sometimes). But considering someone who took time thinking of simple yet humorous words and write it down only for you is pleasing enough. After all, all we need in this world are not just a small happy family, some good friends and great work but someone special as well. Wish it could last like this: slow, simple and easy... 

Mọi người có cảm thấy cảm giác được ở nhà với đầy đủ thành viên thật là tuyệt không. Mặc dù mỗi người làm mỗi việc riêng nhưng cũng trong phạm vi 1 cái nhà bếp hay 1 cái phòng khách nhưng vậy là đủ rồi. I love my familyyyyy! 

HAHAHAH, TUẦN MỚI RỒI. CHÚC MỌI NGƯỜI LÀM VIỆC VUI VẺ. 

P/s: À, tình hình là mình lười, hôm nay đi nhà sách tha một đống sách rất hay về, mà mình ăn cũng no quá nên viết xong blog này rồi chuẩn bị mai đi làm. Cho nên không có truyện đâu hehe. Sô ri độc giả :)






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét