Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 9 tháng 2, 2011

COMPO 1: Nhật ký đen của Bảo Bảo về Ped.

COMPO 1: Nhật ký đen của Bảo Bảo về Ped
By J. 
 
Giới thiệu nhân vật:

Bạn Bảo Bảo’ profile: 

- Phận nữ nhi thường tình. Dung mạo quả thật không quá xấu nhưng trước mặt bạn Ped thì cái phần đẹp nhất là đôi mắt cũng bị chê là mắt quỷ dạ xoa. Tính tình tốt bụng biết giúp đỡ mọi người. Chỉ có điều quá quá quá sức mê trai (phải là trai đẹp, trai đại nam nhân). Vì điều này đã nảy sinh nhiều chuyện hết sức dở khóc dở cười. 

- Hiện ở với một ông bố tốt tên Minh Nguyễn. Một mình gà trống nuôi con, dung mạo không quá đại nam nhân nhưng vẫn rất phong độ trí thức. Bác Nguyễn hiện là bác sĩ trưởng khoa thần kinh nổi tiếng tại bệnh viện A, rất được nữ bác sĩ độc thân và các nàng y tá bác sĩ tập sự săn đón. Vì chuyện này mà khiến Bảo Bảo nhiều phen mất ăn mất ngủ quyết tâm lấy vợ cho papa. Chỉ có điều…người đàn ông này quả thật muốn làm người cha nhị thập tứ hiếu, ở vậy suốt đời nuôi con gái. Từ đây cũng nảy sinh nhiều chuyện cũng dở khóc dở cười khác. 

- Có ba cô bạn gái thân thiết. Những nàng này gọi là mỹ nữ cũng không sai (các nàng ấy tự gọi mình thế chứ không rõ người ngoài cảm quan thế nào). Mỗi nàng một tính cách tựu trung lại cực kỳ hợp rơ với bạn Bảo Bảo (chính là ở cái điểm chết trai đẹp). Các nàng cũng gây ra nhiều chuyện động trời khác. Tính cách ngoại hình các nàng thế nào, khi nào xuất hiện sẽ hạ hồi phân giải…

- Thần tượng của Bảo Bảo: một nam nhân bí danh là V. Bảo Bảo mặc dù thích ngắm trai đẹp, trong lòng trước giờ vẫn chỉ hâm mộ người này, cảm mến người này, vì người này cố gắng trăm công ngàn việc. Anh ta là ai mà có sức thu hút thế? Đây chính là một câu đố sẽ được bật mí từ từ. 

- Hung tin của Bảo Bảo: tất nhiên không ai khác ngoài Ped. 


Bạn Ped’s profile:

- Cao 1m8, cân nặng chuẩn (nhưng theo Bảo Bảo là nhìn vừa to xương vừa đầy mỡ, không biết cái cân nó có lệch lạc không). Khuôn mặt tuấn tú (lại là người ta nhận xét chứ Bảo Bảo lại thấy mặt dày tâm đen). Học vấn thì không có gì bàn cãi, luôn làm người ta lóa mắt vì chói sáng. Ngay từ thời phổ thông đã là tâm điểm chú ý của không ít các bạn nữ nhưng thời đó hắn vốn khù khờ ngu ngốc còn tranh ăn với Bảo Bảo nên đã lỡ mất bao nhiêu dịp hay (có thể vậy nên bây giờ vẫn còn ôm hận trả thù). 

- Từ ngày hắn lên đại học, theo học trường y, khoa tim về nhan sắc có phần tiến triển, về đầu óc chắc thông minh theo cấp số nhân. Chỉ có điều hình như chỉ số đồng cảm EQ với Bảo Bảo quá thấp. Nếu không vì ba Nguyễn rất khoái hắn, từ hồi hắn học cấp 3 chung với Bảo Bảo đã khoái hắn. Lên đại học hắn học làm bác sĩ càng khoái hắn. Hắn đi thực tập tại bệnh viện của ông, ông ngày nào cũng cùng hắn cơm trưa nói chuyện. Như vậy vẫn chưa thỏa mãn, có khi buổi tối còn kêu ghé nhà ăn cơm, hai người bày ra nấu ăn thưởng thức no nê cuối cùng việc rửa chén dành hết cho Bảo Bảo. Bảo Bảo ôm hận này rất lâu chưa có dịp trả thù. Nhưng nghĩ lại có lẽ ba Nguyễn không chỉ muốn có con gái mà còn thích con trai nữa. Đã vậy đứa con trai này lại thông minh xuất chúng, tài giỏi theo đuổi nghề y coi như đang hoàn thành tâm nguyện “có con nối nghiệp” của ông. Cho nên Bảo Bảo đối với Ped như anh trai em gái, tuyệt nhiên không có chút cảm mến nam nữ nên các độc giả yên tâm sẽ không có chuyện tình nảy sinh giữa cặp oan gia này. Mà có khi anh trai em gái chỉ là vỏ bọc, Bảo Bảo thù rất dai, biết đâu đang suy tính lợi dụng tình anh em này một ngày đẹp trời cho hắn chết không kịp ngáp. 

- Thần tượng của Ped: chính là cô ca sĩ hót hót một thời Britney Spears. Lý do chúng ta sẽ bàn ở những tập sau. 

- Người yêu: để cho độc giả tự suy nghĩ. Độc giả nam sẽ nghĩ hắn có bồ quách đi cho rảnh mắt để các nữ nhân không phải chạy theo hắn. Độc giả nữ lại muốn một nam nhân tốt đẹp tài giỏi như vậy độc thân suốt đời cho các nàng chạy theo. Tác giả vì là người từ bi không muốn ai đọc truyện mình đau lòng, muốn có những cái kết tốt đẹp nên bản thân cũng không thể quyết định, đành phải hạ hồi phân giải vậy.
-----------------------------

Bây giờ câu chuyện xin được bắt đầu.

Bạn Bảo Bảo vừa rồi thực hiện nghĩa cử cao đẹp mang cho bạn Ped sô cô la lừa tình, coi như quà Tết. Được hắn tử tế vứt cho hai thanh sô cô la. Đồ ăn vứt cho nhưng lại nhãn hiệu ngoại, bạn Bảo Bảo cái bụng không đáy, thói hám ăn trỗi dậy, hai mắt sáng còn hơn hai ngọn hải đăng. Ped nói đó là lì xì năm mới. Tất nhiên bạn Bảo Bảo sẽ không lý giải chuyện không lì xì bằng bao mà bằng sô cô la (vì như vậy sẽ giữ được hình tượng tốt đẹp tử tế của bạn Ped trong mắt các bạn nữ, còn Bảo Bảo chỉ muốn mọi người nghĩ hắn vô lại một chút).

Cả hai 8-ing một lúc. Về sau rút ra bài học xương máu. Phàm đã nói chuyện với Ped, có hai chủ đề nên tránh. Một là chuyện lên cân. Hai là chuyện giảm cân. 

Thứ nhất đó là Ped mỗi khi muốn lăng nhục ai, chuyện gì cũng có thể lăng! Ngay cả thứ nhạy cảm của nữ giới là cân nặng (vô lại tập 1!). Bảo Bảo vì nể tình bạn thâm giao lâu năm, rất chân thực than thở chuyện mình dạo này ăn chơi vô độ, cân nặng tăng vụt. Những tưởng hi vọng sẽ có một ánh mắt cảm thông, hóa ra là tiền đề để hắn sỉ nhục. Nếu hôm đó không phải trời gần tối, bạn Ped có thể thấy được cái mặt tím tái hận u uất của Bảo Bảo, lại thêm đôi mắt tẹt ra lửa điện như muốn thiêu chết cái tên vô lại đó đi. Dù vậy nếu có ai đi ngang qua mà lỡ bắt trúng ánh mắt ấy lại liên tưởng đến một cô nương dễ thương mắt lấp lánh lấp lánh như sao trời. Qủa là…kỹ năng ngụy trang của Bảo Bảo đã thăng cấp nhanh chóng. 

Đoạn hội thoại đầy sỉ nhục đó không tiện viết ra vì như thế quả thật mất mặt nhân vật nữ. Dưới đây kể ra một câu chuyện tương tự nhưng cấp độ nhẹ hơn cho mọi người cùng liên tưởng đến độ vô lại của Ped. 

Một ngày đẹp trời nắng ráo, bạn Ped và Bảo Bảo rủ nhau đi uống nước. 

Tên Ped này hồi đó chắc sinh ra dưới một ngôi sao xấu hoắc hoặc là bị hung tinh nào đó chiếu, bản thân mang nhiều thói hư tật xấu. Ngoài chuyện luôn miệng chê bai Bảo Bảo, thói xấu nữa là không bao giờ đến đúng giờ. Mỗi lần đến trễ hắn đều có lý do rất chính đáng, tất nhiên sẽ không kể ra đây để tranh thủ tình cảm của độc giả nữ. 
 
Bảo Bảo tính ra đã ngồi đợi hắn gần nửa tiếng, lười biếng nhìn trời nhìn mây, cuối cùng không chịu đựng được ngáp một cái rõ to không thèm che chắn. Không ngờ ngay lúc linh thiêng thế, Ped từ đâu xuất hiện, chộp ngay được cảnh ngáp rất “mĩ miều” đó, trong bụng mừng thầm hôm nay đã có chủ đề cho hắn khai thác nói xấu. 

Tâm địa độc ác quả nhiên không nhịn được một phút. Vừa chạy xe đến đã cất ngay tiếng:

- Con gái như ngươi quả thật mất mặt. Nơi công cộng ngáp một cái to như thế không chừng bắt được vài con ruồi. 

- Đã đến trễ còn nhiều lời. Trật tự đi! 

- Tướng ngáp rất giống mèo. Lại lần nữa ta chụp cho một tấm để khoe. 

- Khoe ai?

- Mấy con mèo nhà ngươi đó. Coi như kỳ phùng địch thủ

Bạn Bảo Bảo trong lòng không phục không phục, quyết nói một câu cho hắn đứng cũng không ổn mà chui đầu xuống đất không xong. Nhìn lại hôm nay thấy hắn mặt áo thun quần đùi, mắt sáng lên long lanh. Đừng hiểu lầm, Bảo Bảo quả thật vốn rất trong sáng. 

- Đi với ngươi mới quả thật mất mặt. Quán nước thanh lịch tao nhã như vậy ngươi mặc quần đùi bước vào, thật là vấy bẩn không khí. 

- Ta thông cảm mà…

- Cái gì?- bạn Bảo Bảo không hiểu liếc bạn Ped một cái rất phòng thủ. 

- Ta biết ngươi rất thích mặc quần đùi. Chỉ tại chân giò to béo ngại ngùng. Từ giờ mỗi khi gặp ngươi ta đều mặc quần đùi, coi như giúp ngươi thỏa lòng…

- Ngươi muốn chọc tức ta thì có! 

Nghi vấn chuyện Ped mặc quần đùi là do khí trời mùa hè nóng nực, do hắn ở nhà làm biếng thay đồ hay là do quả thực muốn chọc cho mắt Bảo Bảo ngứa lên, tạm thời gác sang một bên. Vừa ngồi xuống quán nước tên Ped lại có một hành động rất mất hình tượng khác. 

Hắn ta ngồi khoanh chân lên cái ghê bông rất chi là êm ái săm soi thức uống như thể đang ngồi ở lề đường.

Thật là gai mắt. 

Một cặp nam nữ thanh tú ăn mặt rất xì tai ngồi cạnh bàn của Ped và Bảo Bảo. Nàng xinh tươi, chàng đỏm dáng, ngồi rất nho nhã nhu mì, là một cảnh đối chọi kịch liệt với thế ngồi của Ped. Bọn này nhìn vẻ ngoài rất giống teen. Ngồi uống nước tiện thể rút máy ảnh bấm bấm, chu mỏ, xị mặt tự sướng nhiều góc độ. Lại còn chụp hình nước uống và quang cảnh xung quanh, giống như đi làm phóng sự. 

Bảo Bảo giật mình lo lắng, tự giác ngồi né né Ped ra một chút. Trong lòng dâng trào hai cảm xúc lẫn lộn. Một là rất tà ác hi vọng hai đứa kia chụp hình sao dính cái tên Ped đang ngồi rất vô duyên. Bụng từ tâm niệm Phật bọn chúng về nhà úp hình lên mạng tấm này, bên dưới có một dòng tiêu đề rất lớn: “Phải chăng con trai bây giờ tự nhiên như ở với thiên nhiên như thế?”

Hắc hắc…nghĩ đến đây Bảo Bảo khấp khởi vui sướng. Nghĩ công mình sống từ bi, chuyên làm việc tốt, lời cầu sẽ linh ứng chăng?

Nhưng rồi sau đó lại vô cùng lo lắng, không biết mặt mẹt của mình có dính tấm nào không. Không chừng lại còn một dòng tiêu đề khác: “Con gái thời nay, phải chăng đều thích bạn trai tự nhiên như ở với thiên nhiên như thế?” 

AAAAAA!!!

Qủa thật mất mặt! Thứ nhất không phải bạn gái hắn. Thứ hai vì ngồi cạnh hắn mà mất mặt với biết bao nam nhân xinh trai khác. Như thế chẳng khác nào tự mình giảm đi vài  chục phần trăm cơ hội kiếm bạn trai. Thật là đáng chết. Bảo Bảo trong bụng thầm rủa cho cái tên ngồi cạnh mình hôm nay ăn uống xong tối về đau bụng chạy ra chạy vô cái nhà đó cả đêm…

----------------------------

Quay lại chuyện hiện tại. Sau chuyện sỉ nhục về cân nặng. Bảo Bảo không đấu lại nên tìm niềm cảm thông và khích lệ ở chuyện giảm cân. 

- Mập quá phải giảm cân thôi…

- Biết vậy là tốt

- Từ giờ quyết tâm chạy bộ. Luyện tập chăm chỉ, giảm được cân nào sẽ báo ngươi
- … (Ôm bụng cười)

- Gì?

- Đang nghĩ cái tướng nhà ngươi chạy bộ nên không kiềm được…

Nói đi đôi với hành, bạn Ped tiện tay tiện chân đóng kịch giả làm vận động viên chạy bộ. Chạy từ đầu này sang đầu kia, miệng cười ha hả rất khoái chí, chân tay kết hợp hóa ra một hình tượng chạy rất giống…vịt. Thật là vô lại tập 2…

…đã vậy còn mặc quần đùi…Ped, nhà ngươi quả thật đáng chết!

……
Một lúc lâu sau khi tạm biệt, bạn Bảo Bảo đã về đến nhà. Liền nhắn một tin cho bạn Ped an tâm. 

“Đã về nhà an toàn rồi.”

Tin nhắn trả lời: “Ta biết ngươi sẽ về nhà an toàn mà (thêm cái icon mặt cười hiền hậu)”.

Bạn Bảo Bảo tự nhiên cảm kích, thấy bạn Ped nhiều khi rất tốt, rất biết quan tâm. Cầm tin nhắn nhớ lại lúc trước khi về. 

Ped nói: “Sắp phải đi rồi. Ngươi cũng về đi. Chạy xe từ từ cẩn thận là được”.

Bảo Bảo: “Trời tối nhanh nhỉ. Dạo này đường xá vắng vẻ, đi về ta cũng thấy ghê ghê”. 

Ped: “Ờ, cẩn thận mấy tên háo sắc. Đi đường an toàn nhé”

Rõ ràng là một đoạn nói chuyện hoàn toàn bình thường. 

Nhưng mà…

Nhưng mà…từ hồi nào đến giờ bạn Ped về cơ bản đối với Bảo Bảo là rất độc ác. Mà hắn lại rất thâm thúy nói câu nào chết câu đó…

Vậy…nếu gộp lại với mấy cái tin nhắn thì…

- Ta biết ngươi sẽ về nhà an toàn mà –(diễn dịch thêm: ta biết ngươi sẽ về nhà an toàn mà. Bọn háo sắc trên đường chỉ háo sắc thôi. Chứ đứa vô sắc như ngươi bọn chúng không thèm…)

AAAA …ta thật không phục! 

Tin nhắn: “Ped, ngươi chết đi mấy chục lần cho ta!”

Tin nhắn trả lời: -một cái mặt quỷ gian xảo-

-----------------------------

Tối hôm đó lúc 9 giờ 30. Bạn Bảo Bảo ung dung mở máy tính đọc truyện, tiện tay mở một thanh sô cô la của Ped vứt cho hồi chiều. Là một thanh sô cô la nhìn rất dễ thương hấp dẫn, lại rất thơm. Bảo Bảo tháo hết bao ra, mỉm cười rất chi là tà ác. Trí tưởng tượng vốn phong phú, nhìn thanh sô cô la có thể hình dung ra cái mặt của Ped. Không chỉ cái mặt mà là nguyên cái người của Ped làm bằng sô cô la. Rất chuyên nghiệp, bạn Bảo Bảo đưa thanh sô cô la lên miệng, ngửi một cái, cười tự đắc rồi nhanh như chớp…cạp một miếng nuốt trọn cái đầu của Ped trong miệng.

“Ped, cái đầu của ngươi ta nhai đi nhai lại rất ngon!”. 

Chỉ là một lời nói thầm, hoàn toàn không thể khiến người ta nhìn vào nghi ngờ bản chất tốt đẹp hướng thiện của Bảo Bảo, lại không mất đi vẻ nho nhã lúc nhai sô cô la.

Trên máy bay lúc 9 giờ 30. 

Có một hành khách đang nằm ngủ. Cổ hắn cứ quẹo qua bên này, đầu quẹo sang bên kia. Mắt nhắm lại hình như đang ngủ. Nhưng mà hình như đang gặp ác mộng…

Hết COMPO 1. 

Tác giả: Thật ra chuyện cũng không có gì ghê gớm. Chỉ là nhất thời “hận” bạn Ped nên kể chuyện có thêm chút giang hồ lưu manh! (Với lại coi như là truyện sáng tác dựa trên người thật việc thật đi hahaha). Tác phẩm đầu tay năm mới. Từ giờ rảnh rỗi sẽ viết những chuyện vui vui như thế!
 Đầu tuần vui vẻ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét