Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 18 tháng 2, 2011

Công chúa cầu thân + Xà vương tuyển hậu (review)



Khoan đã, trước khi viết để cười cho đã đã... 

Hahahahahahahhahahahha... Mắc cười chết được. 

Rồi, mọi người trước khi đọc mở đoạn nhạc này lên nghe cho nó có không khí thời cổ đại nào (cười mím chi cọp)- nhớ phải nghe trước rồi đọc xuống dưới nha, đừng đốt cháy giai đọc (tiếp tục khoe răng): 

http://www.youtube.com/watch?v=sUXtqahyccE&NR=1

Ròi! Mấy bữa nay mình có đọc truyện của Thượng Quan Sở Sở, viết về kiếm hiệp rồi tình cảm (đại khái như ông gì viết Thần Điêu Đại Hiệp hay truyện gì Dương Qúa Tiểu Long Nữ á). Truyện cũng hay nhưng vì có mấy bộ lận, mà nhân vật này có liên quan chút ít đến quyển sau nên mình cực kỳ hóng hớt đi đọc cái gia phả nên rối tinh rối mù lên (không thể nhớ được tên ai ra ai). 

Truyện này cũng bí mật thắt nút, có phá án, đại khái là cũng tò mò lắm á, không phải như mấy truyện tình đọc vào đã biết kết thúc. Nhưng mờ thấy nó nghiêm túc quá nên đi kiếm cái gì vui vui đọc. 2 truyện Công chúa cầu thân với Xà vương tuyển hậu mình chưa đọc hết và trên mạng cũng dịch chưa xong nhưng thấy vui chết được. 

1) Xà Vương tuyển hậu

Câu nói yêu thích trong truyện: "Dễ nhìn! Đẹp trai đến mức không còn gì là đạo lý nữa! Hơn nữa đang ôm nàng!"  =)) (mình với bạn Bối Bối là hai tâm hồn lớn gặp nhau)

Truyện này nghe đâu 400 chương, chia ra khoảng 4 quyển. Mấy bạn dịch trên mạng hình như dịch đến gần hết quyển 2 rồi. Mình đang đọc sang quyển hai, một chương cũng không dài lắm đâu.

Nội dung là bạn tên Bối Bối một lần đi trượt tuyết bị bay vào thế giới xà (rắn á). Không may hơn là té vô ngay bạn vua xà Cô Ngự Hàn đang nằm ngủ. Bạn Ngự Hàn này bị các bô lão trong cung bắt lấy vợ nên chán quá bỏ đi ngủ (bạn ấy rất thích ngủ). Bạn Ngự Hàn (lúc này hóa thân thành con xà) bị bạn Bối Bối té trúng phá giấc ngủ nên quyết định hù dọa...

Về sau bạn Bối Bối vào cung  tuyển hậu. Buổi tối định trốn ra ngoài thì bị bạn Ngự Hàn bắt gặp. Mà lúc này bạn Hàn lại biến hình thành một anh giai vô cùng đẹp mắt khiến cho nàng Bối Bối mê mẩn, quyết định cải trang làm nô tài cho bạn Hàn (một lần bị nữ hầu bắt gặp hai người trên giường nên tưởng Vương của mình là gay :D)


 Mà bạn Ngự Hàn này tính thích chọc phá với đầu óc bậy bạ hết sức đã "ăn" bạn Bối Bối. Bạn í còn muốn bạn Bối Bối sinh cho mình mấy xà...cục cưng (ặc, cười chết mất). Về sau bạn Bối Bối bỏ trốn ra cung, Ngự Hàn đi kiếm bắt trở lại cung (ồ giản lược rồi nha, quá trình thì mắc cười lắm, có vào Thanh Lâu nữa).Đó mới đọc đến đó à. 

Truyện này vui. Nhớ mình đọc ngồi uống nước không may phun ra một bãi vì mắc cười. Mà càng đọc thì càng nóng mặt vì trình độ bậy bạ của bạn Ngự Hàn ngày một thăng cấp (cho nên quyết định đọc chầm chậm lại để giữ đầu óc thanh tịnh, mô phật~~~). 

Phía dưới là mấy trích đoạn đầu thấy hay hay nên copy lại nè (cám ơn các bạn đã dịch truyện này): 

[ Hắn là một con rắn đầy lòng tốt lại vừa phong cách , không phải cái loại thấp hơn cả bò sát thấy là làm cho người khác rùng mình như trong mắt nàng! ] : cảnh này bạn Bối Bối thấy nguyên một con rắn to trước mắt sợ quá bỏ chạy. Chú ý cách dùng từ của bạn Hàn: vừa tốt vừa phong cách =))

[ Cô Ngự Hàn thả lỏng đuôi, nhìn phía trước cái…tiểu nữ nhân kia té ngã cũng bộ dạng vụng về như vậy, tràn ngập vui vẻ, thật là tiểu nữ nhân vụng về, bất quá tư thế té ngã cũng thật khả ái, xem tứ chi nàng giãy dụa, bộ dáng giống như gấu mèo rơi xuống đất.] : Bạn Bối Bối bị rắn đuổi theo nên té

[ Bối Bối dò dẫm lục xét vách tường, lúc sau ngừng tay lại, ảo não trơ mắt nhìn tường vây, than thở: “Cái gì đây, xây tường mà lại còn bóng loáng như vậy, làm sao ta có thể trèo lên trên được bây giờ."

A ha ha, cái… tiểu nữ nhân này đang nói cái gì, nàng cho là tường cung là làm để cho người ta trèo hay sao sao? Tư duy thật ngu ngốc. ] : Bạn Bối Bối bỏ trốn

[ Nàng thầm suy nghĩ, nghĩ tới cảm giác bản thân, thật kỳ quái, như thế nào cảm giác giống như là từ trên vách đá rơi xuống ngồi ở trên cái con đại xà kia, chẳng lẽ… Nhớ đến, trong lòng nàng thoáng chấn kinh, mở choàng mắt muốn nhìn rõ ràng, tuy nhiên, dáng người trước mắt làm cho nàng á khẩu quên biến luôn, nước miếng muốn chảy ròng ròng.
Dễ nhìn! Đẹp trai đến mức không còn gì là đạo lý nữa! Hơn nữa đang ôm nàng!] : Bạn Bối Bối trèo tường bị té được bạn Ngự Hàn đỡ, xong rồi nhìn lại thấy trai đẹp đến chảy nước miếng. 

[ Bối Bối bực mình liếc mắt nhìn hắn, than thở nói: “Nam nhân có phong độ nhất định không ở trước mặt nữ hài tử nói nàng nặng, huống chi ngươi cũng rất đẹp trai, ôm ta trong tay, nhìn thẳng mặt ta mà nói ta mập, thật mất mặt.”]: Bạn Ngự Hàn sau khi đỡ bạn Bối Bối thì chê bạn ấy nặng.

Đọc truyện này quả là bước tiến vì trước gì cực kỳ ghét với sợ rắn. Lúc thấy cái tên truyện là không ưa. Nhưng công nhận là mắc cười. Coi bộ bạn Ngự Hàn nói đúng, xà giới không phải là mấy con bò sát tầm thường thích hù dọa người ta mà toàn là những con rắn vừa "tốt lại có phong cách". =))


2) Công chúa cầu thân

Câu nói yêu thích trong truyện: "Đẹp trai đến mức hồ đồ, lại còn si tình đến mức Lương Sơn Bá nhìn thấy cũng phải áy náy, Đổng Vĩnh nhìn thấy phải đỏ mặt."==> lại một tâm hồn đồng điệu với mình :))

Lại một nữ nhân vật chính không trong sáng khác, bị cho về cổ đại, ham hố đi chơi, tham vọng ngắm trai đẹp và bao trai đẹp. Không hiểu sao lúc đọc truyện này lại tưởng tượng ra bạn Sở Dương có hình dáng như bạn nhân vật chính trong Goong, cho nên cho bạn Thừa Đức giống bạn diễn viên nam Hàn Quốc đó luôn. Mặc dù, dĩ nhiên Thừa Đức phải đẹp trai hơn chục lần :))

Bạn Phùng Trần Sở Dương được thần tiên ban cho vinh hạnh về thời cổ đại, về rồi mới phát hiện ra mình sắp bị gả cho một ông vua 50 tuổi để giúp nước nhà không bị xâm lấn. Bạn Sở Dương này cũng không vừa, trong lúc bị hoàng tử Thừa Đức (con vua 50 tuổi) đem về thì trốn đi. Ồ mà bạn Thừa Đức này chính là trai đẹp trai giỏi trong truyện á. Về sau xảy ra nhiều tình tiết hay ho, còn biến thái nữa chứ. Nhưng tóm lại chuyện tình của hai bạn Sở Dương với Thừa Đức rất đáng mong chờ. 

Trên mạng họ dịch đến chương 42 là hết rồi vì truyện được một nhà xuất bản mua bản quyền, không thể dịch tiếp. Mà nghe đâu sách xuất bản quyển lẻ giống như truyện Harry Potter hồi xưa á, một tập mỏng dánh, viết sai chính tả, hình như copy nguyên văn trên mạng, lại có hình vẽ nhân vật Thừa Đức làm mất hết cả phong độ của anh trai đẹp này. 

Kết thúc truyện này cũng không có hậu gì. Nghe đâu bạn Thừa Đức tự tử bên cây đào, bạn Sở Dương quay về hiện tại. Nhưng có lẽ vì buồn vậy nên tác giả còn có 6 ngoại truyện khác. Nội dung là ở hiện đại, lúc này linh hồn của bạn Thừa Đức nhập vào một anh trai đẹp khác. Sau này bạn Sở Dương là thực tập sinh tại công ty của anh này. Một ngoại truyện khác giả định 2 người này vẫn sống ở cổ đại, trở thành hoàng thượng hoàng hậu rất hạnh phúc. 

Mình hả, đọc vui là được. Kết thúc như vậy là đẹp. Nhưng cũng muốn đọc chậm lại một chút, đọc hết rồi lấy đâu ra đọc tiếp, lại như mấy truyện khác ngày nào cũng lên hóng hớt ngồi chờ ==> ây không tốt không tốt...

Đây, xin mạn phép mấy bạn dịch copy đoạn đầu đọc vào mắc cười. Lúc này là bạn Sở Dương đã ở cổ đại, phát hiện ra xác mình nhập vào là một cô công chúa vì không muốn bị gả đi mà đập đầu vào cột. Bạn Sở Dương tỉnh dậy tưởng ca ca Hoàng đế là chồng mình nên hạnh phúc khôn xiết. Về sau độ mê trai,  thích "ăn đậu hũ" của bạn ấy cũng thăng cấp.

Đoạn này là bạn Sở Dương tỉnh dậy: 

[ Nương nương? Hoàng thượng? Tôi giật mình, trong lòng vui sướng. Lẽ nào Đinh tiểu tiên cho tôi thân phận của một ái phi? Hoàng thượng này là ai? Lưu Triệt? Lý Thế Minh? Hay là một vị hoàng thượng đẹp trai nào đó không nổi tiếng? A, hahahaha. Cổ đại thân yêu của tôi, Phùng Trần Sở Dương tôi đến đây. Hoàng thượng đẹp trai thân yêu của tôi, tôi đến đây. Không cần biết ngày trước người có bao nhiêu phi tần mĩ nữ, từ giờ trở đi tôi nhất định dùng sức hấp dẫn của một người hiện đại làm người chỉ yêu thích mình tôi, giải tán hậu cung của người. A, hahahaha……….

Hoàng đế á! Muốn tiền có tiền! Muốn quyền có quyền! Đẹp trai đến mức hồ đồ, lại còn si tình đến mức Lương Sơn Bá nhìn thấy cũng phải áy náy, Đổng Vĩnh nhìn thấy phải đỏ mặt. Bây giờ ngoài cười tôi còn có thể làm gì được? Nghĩ đến đây tôi phải cố ghìm không cười ra tiếng, những vẫn không kiềm chế được xếch miệng lên một chút. Để có thể sớm nhìn thấy hoàng thượng đẹp trai, tôi sống chết mở mắt, nhìn sang mé giường: một ông già nhìn có vẻ giống thái y; lại nhìn ra phía sau, một hình bóng mặc hoàng bào cao lớn, tuấn tú đang đứng ở đó.


Đem toàn bộ sự cao quý, khí thế của hoàng đế vẽ ra: một gương mặt tuấn tú góc cạnh chưa đầy 26 tuổi, lông mày như kiếm, mắt như sao, sống múi rất cao và đôi môi mím nhẹ. Trời ơi! Đúng là đẹp trai giống như trong tiểu thuyết! Đôi mắt sâu không thấy đáy chất đầy lo lắng đang nhìn tôi……

Tôi có cảm giác thân thể dường như muốn bay lên. Tôi muốn hát. Tôi muốn nhảy. Đầu tiên tôi muốn cảm ơn Tổ Quốc đã nuôi dưỡng tôi thành tài; cảm ơn những thầy cô, bạn bè đã giúp đỡ tôi; cảm ơn những người xung quanh luôn luôn quan tâm tôi; cảm ơn… Nhưng tôi phải làm mình bình tĩnh lại đã, vẫn chưa hiểu rõ tình hình thế nào không nên đắc ý sớm. “Tôi” rút cục bị làm sao? ] 

Thôi mắc cười quá, cuối tuần vui vẻ hen!!! :D








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét