Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2011

C1 _lâu rồi mới nhớ lại...



đọc lại quyển lưu bút cũ năm lớp 12, tự nhiên có vài thành phần "bất hảo" làm mình tức cười chết được. 

Đầu tiên là mình. Ngu ơi là ngu. Hồi đó không chịu viết cho nó nghiêm túc, ngồi bịnh loạn bậy bạ hai câu về Jay Chou (đa phần là chửi và chê), nhục quá, không ngờ bây giờ lại mê anh này. Thứ hai là về câu tại sao Hồng Nguyên lại thích chó. Ặc, hồi đó mình nghĩ gì thế nhỉ. =))

Tiếp theo vừa nhớ ra mình năm lớp 12 đã hôn bạn Chánh. Hahahaha. Một nụ hôn quan trọng như vậy mà mình quên nha. Để hỏi lại hắn xem hắn ta có nhớ không. Theo trí nhớ của mình thì đó là một nụ hôn rất là nhẹ nhàng nha :)). Với lại bật mí với bạn đó là nụ hôn public nhất của mình =))

Tiếp đến là bài viết của con CV làm mình ôm bụng nín cười đến nỗi sắp bị nội thương rồi. Cái gì mà nhìn mình rất ngon, gì mà "khoái cảm" với lại "không kiềm chế được". Mẹ ơi, đây là đặc san nội bộ, là girl viết cho girl, lỡ mà lọt ra ngoài thì mình quê độ không nói, cái quan trọng là "danh dự trinh tiết" nó mất hết. chậc chậc....=)) Nói vậy chớ phải công nhận CV à, em quả là có tài nha, ngòi viết đẫm máu đó =)), ta rất khoái. Khi nào buồn đã biết có một kho xả stress :)). Nó cứ hẹn mình đi cafe rồi lặn tăm nhỉ? Lần này gặp mình phải học nó vài câu bậy bạ mới cam tâm. Lớn rồi, không thể trong sáng mãi được. Hahahaha :D

Tiếp đến là con Huyền hoàng tử của mình. Đầu tiên khen con mèo mình tặng nó rồi lại nói mình đừng có tưởng bở sớm quá. Rồi nào nhăng cuội cả lên, đọc tức cười chết được. Mình muốn hỏi nó 1 câu là: Mày hay thằng Chánh đã gọi tao là "hai lưng" hả? Hay là con Hồng Nguyên? Đáng ghét, mình như vậy mà gọi "hai lưng". Bà mà "2back" thì các con là TV plasma và màn hình siêu phẳng nhá. :)) (ối mẹ ơi con giang hồ quá)

Kế tiếp là tên Minh Đặng. Ồ, hồi đó hóa ra chúng ta gọi nhau bằng ông, bà. Bây giờ "trẻ hóa" hay sao mà lại trở thành "tao mày". Dù sao sau tất cả những chuyện xảy ra, "tao mày" và một tình bằng hữu như vậy là quá tốt rồi. Không đòi hỏi hơn. Nhưng cái tao không thể tha thứ cho mày là tại sao mày lại viết thế này hả? 

Trích nguyên văn: "Bưởi nói: Trái đất này là của mập ú"
Minh Đặng viết: "Nghe xong té xỉu, TĐ này mà toàn là mập ú, lùn tịt như bà chắc là đại họa" ==> thật là mất nết! Còn nữa, mày viết cho Minh Lý nắn nót shinh shinh đẹp đẹp vậy mà viết cho tao như gà bới, đồ "thấy sắc quên ai mua bánh tráng cho mày" !!! Lần này về đừng hòng ăn cái gì hết!

Với lại tự nhiên trong lòng cũng thấy thật là ấm áp. Có những lời nhận xét mà mình đã quên là nó dành cho mình rồi. Sau 4 năm như vậy mình đã làm được cái gì chứ. Không biết mình có giữ được phần tính cách mà mọi người nói không? Hay mình đã biến chất rồi....

Không ngủ được nên dậy viết cái này. Tự nhiên nhớ mọi người ghê...Tự nhiên thấy mình cũng có động lực phấn đấu rồi :D. Cho nên lập tức tỉnh dậy hoàn thành mọi việc dang dở. Cám ơn mọi người...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét