Tổng số lượt xem trang

Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

fight for love


 http://mp3.zing.vn/bai-hat/Fight-For-Love-Elliott-Yamin/ZWZB7FUC.html

Some people fight for love. They stick with it, just can't quit it

(còn mình thì sao. Mình thích cái gì mình cũng không biết thì stick với can't quit gì nhỉ?) :D 

Hôm nay đi làm về, trời bắt đầu mưa. Mình thì lì lì không mặc áo mưa. Mưa ngày một to. Mình vẫn lì, còn dám nói "Để xem mr.sky với mình ai lì lơn". Cuối cùng mình thua =)). Càng đi càng mưa to. Càng lì không mặc áo mưa trời càng mưa to. Tại sao cứ canh đúng lúc mình ở trên đường là mưa zậy hả. Rất muốn chửi một câu thật là sâu sắc. Nhưng mà con người văn hóa vẫn thắng thế, cho nên chỉ thốt lên được câu: "Khốn khiếp!" =))

Về nhà rồi thấy mệt mệt. Tự nhiên hôm nay nhớ lại nhiều chuyện cũ.

Kể mọi người nghe 1 chuyện. Hồi năm lớp 9 cấp 2 mình có mơ ước được học ở LHP. Hồi đó lứa  của mình đăng ký nguyện vọng mấy trường bình thường, còn thi LHP thì phải thi riêng. Điểm của mình vô L.Q.D thì cao, còn thi chuyên thì không đậu, chi đủ điểm học lớp tiếng Trung của L.H.P. Ba má phản đối. Chỉ có mình nài nỉ ba chở lên trường, cầm hồ sơ đi nộp. Có 1 cái là...hết hạn nộp rồi =)). Vậy là lủi thủi đi về, định sẵn số phận sẽ học ở L.Q.D. 

Lúc đó trong lòng chỉ có cảm xúc tiếc nuối. Lúc nào cũng nói phải chi phải chi. Nếu học anh văn từ sớm, nếu đi luyện....Trong đầu cứ có suy nghĩ như vậy cho đến khi vào L.Q.D. Lúc học rồi mới cảm giác đây chính là nhà của mình. Ngôi trường nhỏ nhỏ, nhiều thầy cô phải nói là my guidance stars. Lại nghĩ, nếu năm đó mình vào được L.H.Q, chắc cũng chỉ là một trong số hàng trăm học sinh, chỉ là một học sinh bình thường, học hành cà tàng không được nhớ đến. Còn ở ngôi trường này, nhờ sự dạy dỗ và dẫn dắt của rất nhiều người mình đã có được thứ mình muốn. Mấy cái giải này nọ, vào được đại học tốt, công việc giờ cũng tốt, thiếu mỗi cái được đi du học =)). Cho nên mình nghĩ có lẽ nhiều lúc cái mình mong muốn chưa chắc đã có được. Nhưng mà cái nắm được trong tay biết đâu một ngày nào đó có thể mang lại hạnh phúc cho mình. 

Vừa rồi đọc lại Chết! Sập bẫy rồi có đoạn khái niệm gì Đại học Harvard với đại học Yale. Tự nhiên nghĩ, tình cảnh mình bây giờ chính là vào được M.I.T còn mơ đến Harvard. MIT có gì thua Harvard, 2 đại học, 2 ngành khác nhau, nổi tiếng ở lĩnh vực khác nhau. Tại sao mình ở MIT lại mơ đến Harvard. Mình chính là đồ lẳng lơ chết tiệt. Ở MIT tốt như vậy, có bạn bè, việc học cũng rất khá. Chỉ cần mình chăm chỉ như mình vẫn chăm chỉ, mình nhất định sẽ là học sinh giỏi của MIT. Nhưng mà mình có muốn làm một học sinh chăm chỉ không? Liệu nếu may mắn đến được Harvard mình có thể có được thứ mình muốn không. Mà hiện giờ mình muốn gì mình cũng không biết nữa. 

Một cái quan trọng nữa, liệu mình có can đảm (hay đủ tàn nhẫn) để dứt áo bỏ MIT không? Liệu ba má hay những người xung quanh (những người lúc nào cũng nghĩ vào MIT là con đường tốt đẹp nhất, đúng đắn nhất có phản đối không? Cái mọi người muốn chính là mình có một cuộc sống bình yên biển lặng. Còn cái mình muốn là đi ra biển, giang tay ra đương đầu với gió bão :)) (hình tượng thật khủng khiếp :D)

Gỉa sử nếu mình là con người tàn nhẫn, chuyện này quá dễ. Thật đáng tiếc, con người của mình giống như là gắn với gia đình. Muốn làm hài lòng mọi người, không muốn trở thành gánh nặng hay nỗi lo lắng của ai. Cho nên vẫn chưa có can đảm. Lại nữa, liệu mình có thể từ bỏ 1 năm để apply vào Harvard năm sau không?

Nhưng mà, nghĩ lại, đây là lựa chọn của mình mà. Với lại suốt 22 năm trời mình chưa cãi lại hay làm trái ý ai. Tại sao mình không làm 1 cú shock nhỉ :)). Không phải mình rất lì sao. Phải chi giống Tống Tử Ngôn trong truyện, biết mình muốn gì rồi cứ băng băng đi tới nhỉ. 

...............................


Ây da, ai ngốc ngếch vào đọc cái entry này rồi làm loạn lên tui không hiểu gì hết thì...đáng đời người đó lắm =)). Thật ra đó chính là vấn đề của những đứa mắt toét vừa tốt nghiệp, muốn làm việc ở những nơi tốt nhất, nơi mình có thể học và phát triển hơn nữa chứ không phải tìm kiếm 1 sự comfortability nào đó. 

Vấn đề chỉ là lựa chọn mà thôi. Và thêm nữa, lựa chọn xong rồi không hối hận là được. 

Mong là đến khoảng thời gian quyết định đó, con có đủ sáng suốt, bình tĩnh và có năng lực để đưa ra quyết định. Mr Sky nhớ giúp đỡ con 1 chút, như vậy con tình nguyện chịu mưa mấy lần cũng được ạ :)

hahahah, giữa tuần giữa tuần. Riết rồi chả còn khái niệm thời gian nữa, trôi nhanh quá. Mới sáng sớm giờ đã tối mịt rồi. Cả tuần vui vẻ nha :D




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét