Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

At the beginning...




Tin zui và tin buồn, mọi người muốn nghe tin nào :))

Tin vui là ngày mai mình đi thực tập, coi như là đi làm. Hình như mình hơi bị excited bởi ý nghĩ mong muốn được khẳng định bản thân. 

Còn tin bùn là mai mình đi thực tập, coi như là đi làm. Tưởng có thể ăn chơi phè phỡn thêm vài ngày, ai ngờ hôm nay người ta gọi nói mai lên ký hợp đồng rồi bắt đầu làm luôn. 

Tóm lại cảm xúc lẫn lỗn. Vừa vui vừa buồn, đầu óc quay cuồng. Viết xong mình đi ngủ sớm vậy :P

Thật ra đối với người nửa chân này trong trường chân kia ngoài trường thì chọn một công việc chính thức cho rồi. Nhưng mà phía ngân hàng họ không tuyển người không có kinh nghiệm. Cho nên mình phải bắt đầu từ vị trí thấp nhất mà đi lên thôi. 

Được nhận công việc này hoàn toàn là tình cờ. Nói ra ngốc ngếch, mình chuyên ngành kinh tế đối ngoại mà muốn làm bên tài chính. Cho nên chỉ apply cho Big 4. Mà nói chung dân FTU là vậy, bon chen bon chen... 

Một ngày đẹp trời thấy có ngân hàng tuyển 1 chân thực tập cho nên apply thôi. Sau đó là phỏng vấn rồi được nhận, rồi đi làm giấy tờ pháp lý ... rồi thì ngày mai đi làm. Bây giờ mình hơi hướng cảm giác được thế nào là một công việc có duyên với bạn. Gỉa sử mình không apply thì chắc cuối tháng này mình lại bon chen bon chen đi thi vòng sau của 1 công ty Big 4. Cảm giác giống như thả mồi muốn bắt 1 con cá thu lại câu được 1 con cá hồi. Mình chả biết giải thích sao nhưng mình cảm nhận có 1 thế lực nào đó đẩy mình hành động như thế  ?!??!

Mặc dù chỉ là thực tập nhưng nó đã thỏa mãn 2 tiêu chí công việc mình đặt ra: 1. Làm cho công ty nước ngoài, 2. Làm trong lĩnh vực tài chính ngân hàng. Thực tập nhưng người ta yêu cầu làm 8 tiếng như nv chính thức. Mình phải làm ở quận 7. Mọi người biết chỗ cầu ánh sao không? Mình làm ở Crescent Plaza đó. Hehehe, chắc vừa nghe quận 7 ai cũng ngán hả. Sáng mình gửi xe ở Kumho rùi đi shuttle bus qua đó. Theo lịch thì tốn khoảng 30p. Thật ra ai chứ với mình là chuyện hết sức bình thường. Mình biết số mình phải đi làm xa rùi nên không phàn nàn gì. Thêm nữa mình đã được tôi luyện vụ đi xa hồi thực tập năm 3.

Lúc đó mỗi sáng gửi xe ở office, đi xe cùng với mọi người xuống Biên Hòa mất gần 1 tiếng. Mắc cười nhất là xe thường có một ông người Nhật đi ké. Lên xe là ngủ ngon lành đến khi vô công ty. Những ngày tháng đó cảm thấy một tinh thần trách nhiệm rất cao và đúng giờ của người Nhật. Lúc đi làm lại cảm nhận hết được sự khổ cực của những công nhân đứng máy suốt cả ngày, có khi tăng ca chủ nhật, có khi đến 12h khuya hay đến 4,5 giờ sáng. Vậy mà họ sống rất tình cảm, còn tốt với mình nữa. Ai thực tập ở một công ty sản xuất mới thấy được sự khác biệt to lớn giữa blue với white collar là thế nào. Nhân viên văn phòng, kỹ sư thì ngồi trong máy lạnh, còn công nhân lại đứng suốt ngày. Trong khi lương lại là chênh lệch lớn. 

Tóm lại từ lúc đó mình đã thấy mình may mắn thế nào. Bởi vì được cho đi học đầy đủ nên sau này sẽ là thành phần trí thức làm trong những tòa nhà có hệ thống điều hòa, trong khuôn viên hiện đại. Lại không phải đứng suốt buổi làm việc chân tay. Cho dù có tăng ca nhưng lương cũng không đến nỗi. Mình nhất định trân trọng sự may mắn này. Dù sau này có khó khăn, công việc có gian nan thế nào. Mình nhất định không ca thán hay chán nản hay có ý định từ bỏ. Bởi vì làm như vậy là phụ công lao của cha mẹ, phụ lòng những con người lao động muốn vươn lên trong xã hội. 

Thật là mắc cười. Chỉ là một vị trí thực tập nhưng mình cảm thấy giống như a new beginning vậy áh. Mà đã là sự khởi đầu mới thì nó sẽ rất tốt đẹp, rất tươi sáng. Bé bưởi a, từ nay hãy cố gắng làm việc chăm chỉ nhé. Sau 3 tháng làm tốt sẽ được... (hê hê). Rồi lại phấn đấu rèn luyện thêm 2 năm nữa nhé. Tích lũy kinh nghiệm cho thật nhiều. Kiếm tiền cũng nhiều xíu nè. 2 năm sau sẽ đi học Graduate nhé. Sau 2 năm nữa thì...hehehe, về nhà lấy chồng thôi :)). Một tương lai tươi sáng đang chờ chúng ta. Cố gắng nào!

Nhớ lại lúc phỏng vấn, chị Project Manager nói là sinh viên mới ra trường hãy bắt đầu làm từ những việc nhỏ rồi đi lên. Bản thân mình ý thức rất rõ kiến thức đại học chẳng thể giúp mình nhiều lắm. Kinh nghiệm thì cũng chẳng nhiều nhặn gì. Cho nên ....hehe. Xem Master Chef Australia, bạn Callum từ một chân rửa bát đã trở thành một đầu bếp tiềm năng, thi làm bánh với một đầu bếp làm bánh nổi tiếng. Có rất nhiều người không ngại làm việc nhỏ để có thể làm được những chuyện lớn lao, mình thích kiểu này ah. Với lại, HAAHAHAHA, tự hào mà nói mình không phải nhờ vả gia đình hay người thân để vào làm một nơi ấm chỗ. 

Yeah! Phải tự xây dựng sự nghiệp của mình thôi!

Hôm nay lần đầu tiên coi Robin Hood trên HBO. Huhuhu. Đáng lẽ năm ngoái mình không nên đi coi Iron Man 2 mà chờ coi Robin. Trời ơi hayyyyyyyy. Bạn Russell Crow thì hấp dẫn khỏi nói nhé. Mình phát cuồng vì bạn ấy trong mọi phim bạn ấy đóng. Mặc dù bạn ấy đã già rùi nhưng mờ người ta nói gừng càng già càng cay mờ. Robin Hood tự mình xây dựng nên huyền thoại của mình. Mình thì không ham hố lắm, nhưng hi vọng tạo dựng được một cuộc sống ấm no hạnh phúc (và hơi giàu 1 chút) :))


Ah với lại, xin lỗi mọi người trước. Bây giờ làm cả tuần, tối về phải tranh thủ học về tài chính ngân hàng để bổ sung kiến thức, còn phải học GMAT nữa. Thứ 7, cn được nghỉ thì đi dạy kèm. Còn dạy cho mấy đứa em họ sắp vô lớp 6. Rồi phụ đạo cho một thằng nhóc thi lại môn anh văn rồi dạy cho một thằng em sắp lên lớp 9. Thằng em mình năm sau thi 12 nữa. Cho nên...hì hì. Có lẽ truyện thì không phải thường xuyên có, còn 8 dài dòng trên blog cũng không nốt. Nhưng khi nào rảnh mình sẽ 8 say sưa với mọi người. 

Thật ra mình không phải tham công tiếc việc như vậy. Nhưng mà cảm giác một đứa học nhất lớp mà bị kéo môn anh văn không được loại giỏi hay bọn nhóc bắt đầu học anh văn mà không có nền tảng tốt, sau này mất căn bản rồi chán ghét rồi sa sút. Qủa thật hệ quả như vậy không đáng có. Mình từng một thời bị mất căn bản anh văn, chung quy không muốn ai lâm vào tình cảnh đó. Đó là một cảm giác rất chán nản. Không biết phải học như thế nào, phải làm sao để chia một động từ...

Nếu giúp được ai cảm thấy tự tin vào môn anh văn, có thể hướng người ta đến một chân trời kiến thức và mơ ước to tát mình sẵn sàng giúp Hahahaha. Với lại nói thẳng ra mình chỉ thích dạy mấy người mất căn bản. Nói sao nhỉ. Những người như vậy tinh thần học tập tốt. Biết mình phải luôn phấn đấu học nên rất humble. Lại còn nghe lời mình. Còn bọn đã giỏi rùi thì đi tự học đi, đừng quá tốn tiền vào những trung tâm đắt đỏ.

Bei bei mọi người. Ngày mai sẽ tốt hơn ngày hôm qua. Cùng nhau cố gắng nhé :))

Mỗi khi có khởi đầu mới mình hay nghe bài ney:

http://mp3.zing.vn/bai-hat/At-The-Beginning-Donna-Lewis-ft-Richard-Marx/IWZEDZAW.html

NEVER GIVE UP! =))

Thôi đi ngủ :D





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét