Tổng số lượt xem trang

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

Khách qua đường, vội vã_ Phiêu A Hề _ Chương 2.1


 Khách qua đường, vội vã

Phiêu A Hề

Chương 2.1: Khách qua đường, vội vã 
 
Cuộc đời chúng ta gặp nhiều người. Nhưng duyên phận cũng chỉ như khách qua đường mà thôi. Vội vàng gặp nhau, vội vàng chia lìa, chỉ còn vương lại một chút ký ức. Lại có người ngay cả dấu vết cũng không lưu lại. Ngày qua ngày, người này tới người kia đi, không rõ ai sẽ cùng mình đi đến cuối đường _Blog của Thẩm An.

Ngày thứ hai dễ phát sinh sự cố ngoài ý muốn nhất. Thẩm An luôn thích sóng lặn biển êm, ghét những thứ ngoài ý muốn, cho nên cô rất không ưa ngày thứ hai. 

Hôm đó buổi sáng bận rộn hỗn loạn. Có điện thoại gọi đến khiếu nại nhân viên. Giám đốc gọi cô lên than phiền, lại còn bị tổng giám đốc tài chính kêu đi huấn luyện thêm nửa tiếng. Lúc có thể thở hổn hển bắt đầu làm việc bình thường thì nhận được một đống thư chúc mừng qua email. Sau đó cô bị một văn kiện thông báo bổ nhiệm màu đỏ tươi làm cho hết hồn. Giám đốc của các cô bị điều đến công ty con khác, còn chính mình lại được thăng chức.

Trước kia cô cũng được vài lãnh đạo cao cấp nói qua, không ngờ lại nhanh như vậy. 

Thẩm An không tham danh vọng sự nghiệp, chỉ là làm việc hết sức tận tụy mà thôi. Cho nên cô cũng không cảm thấy quá phấn chấn, ngược lại có chút lo lắng nhất định sau này sẽ gặp không ít phiền toái. Có điều lo lắng này chỉ thoáng qua giây lát. Bản thân cô rất dễ thích nghi, trong môi trường lẫn nhân viên mới đều thích ứng rất nhanh chóng.

Người thì nhiệt tình chúc mừng, người lại cố gắng cười vui vẻ, có người điềm nhiên như không.  Cũng có Thượng Châu Yêu ngày trước từng khoác tay cô đi trên đường giống hệt chị em tốt, lúc này coi cô như không khí. Thẩm An không biết phải làm sao, may mà phải đi họp ngay ... 

Họp lâu như vậy mà không thống nhất được ý kiến nên tạm nghỉ. Nhóm đàn ông đi sang phòng hút thuốc còn Thẩm An là nữ, đành phải đi vào nhà vệ sinh sửa sang lại tóc và quần áo một chút. 

Nhà vệ sinh tầng 12 đang sửa chửa nên cô đi lên xuống tầng dưới. Khu vực vệ sinh thông với khu trang điểm, hoàn toàn không cách âm. Thẩm An định đi ra thì nghe tên mình được mang ra thảo luận. Cô thấy khó xử, nghĩ một hồi lại lặng lẽ quay vào. 

"Thẩm An à, thật là cô ấy à"

"Thái Nhất Trường tên béo đáng chết chắc phải ói máu. Người ta so với hắn tư cách tốt đẹp, lại là phụ nữ. Haha, có cảnh vui để coi rồi."

"Chậc chậc, là phụ nữ đầu tiên làm giám đốc ở tập đoàn Chính Dương. Thẩm An tuy danh tiếng không tồi nhưng không biết kiên cường đến cỡ nào."

"Gia đình nhà chồng người ta rất có thế lực nha. Chị có biết An Khải không? Cô ấy là con dâu của tập đoàn An Khải. Hơn nữa, vị Trình Chấn Hoa của công ty chúng ta, chính là chú ruột của chồng cô ấy." 

"A, giờ mới biết. Đúng là nhìn không ra mà. Cô ấy ngày thường bình dị đâu có khoe khoang gì.”

"Sao họ lại ở chỗ này nhỉ. Tập đoàn An Khải ở thành phố W mà?"

"Hiện tại chủ tịch tập đoàn An Khải là Trình lão gia. Tổng giám đốc là Trình đại thiếu gia. Chồng cô ấy ở đây. Trình nhị thiếu gia tuổi trẻ tài cao, không về đại bản doanh của Trình gia tranh quyền đoạt thế mà ở thành phố này, sống một mình vui vẻ. Còn cự tuyệt hôn sự với một vị tiểu thư nhà giàu, cố tình làm hỏng hình tượng bản thân. Vị tiểu thư nhà giàu đó là người Trình đại thiếu gia lấy."

“Chuyện của những gia đình giàu có chúng ta không biết hết được đâu. Có điều gả cho nhà giàu cũng chưa hẳn là hạnh phúc. Phụ nữ mà, cuộc sống không như ý nên mới toàn tâm toàn lực lo cho sự nghiệp. Thượng Châu tôi mấy lần tăng ca đều thấy Thẩm An còn ở công ty. Hơn nữa hình như cô ấy vẫn ở gần đây. Chẳng lẽ vợ chồng họ ly hôn rồi? Mới kết hôn có vài ngày thôi mà, ôiii những người trẻ."

Thẩm An thực hối hận lúc trước không đi ra, bây giờ không thoát được. Cô chỉ mong hội bà tám này mau chóng giải tán. Cô thật không nghĩ tới mình đã trở thành người nổi tiếng cho người khác buôn chuyện.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét