Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

It's a nice weekend!

Hôm nay Halloween mọi người có đi đâu chơi không?

http://www.youtube.com/watch?v=bhXjjccn0aQ

Sáng giờ ở nhà ngoại tổ chức đám giỗ, tóm lại là vui, lại ăn quá nhiều. Một ngày chủ nhật thật là dễ chịu. Tuần mới rồi, tự thấy bản thân có một vài việc phải làm cho xong. Thời gian trôi qua thật nhanh, nếu không bắt đầu bây giờ sẽ không kịp mất. 

Thứ 2 vừa rồi mình dọn nhà ở chỗ làm. Thật là chỉ là di chuyển từ work station này sang 1 work station khác. Ở lại đến 8h một mình trang hoàng cho bàn làm việc xong cảm thấy rất hài lòng. Chỗ mới rộng hơn nên...sở trường bày bừa cũng được lên level. Theo mình, tạo cảm giác dễ chịu ấm áp chính là tiền đề để làm việc tốt. Bởi vì ấm áp và dễ chịu bạn sẽ thấy an toàn, mà an toàn thì không phải lo gì cả, chỉ cần tập trung làm việc thôi. 

 (Cũng gọn gàng xinh đẹp chứ hả :D)

(Có gối dựa lưng màu vàng nữa nè :D hahaha)

(Cửa sổ nhìn ra ngoài có thể thấy Cầu Ánh sao :D)

Tự nhiên nhớ đến một trong mấy "giấc mộng" hồi còn đi học. Ao ước sau này đi làm được làm ở công ty nước ngoài, lương cao, công việc bận rộn mấy cũng chịu được. Chỉ cần mỗi khi mình ở lại làm tăng ca buổi tối có thể nhìn qua cửa kiếng thấy một thành phố lung linh đèn, còn nhìn lên trên thì thấy một bầu trời đầy sao, như zậy là đủ. Bây giờ thực tế nó cũng same same như vậy, công việc bận rộn, chỗ làm tốt, chỉ khác là nếu nhìn ra cửa kính thấy được cầu ánh sao chứ không phải là thành phố lung linh đèn :D. Dù sao ngắm cầu cũng là một loại hưởng thụ :))


Hôm thứ 4 bạn CEO mới nhận chức được vài tháng đến đến nói chuyện trực tiếp với nhân viên các phòng ban. Đây là một cơ hội để bạn ấy lắng nghe tâm tư tình cảm nguyện vọng của mọi người cũng như phổ biến những mục tiêu phát triển mới. Ai cũng nói bạn ấy thật đẹp trai khi cười. Ừ thì mình cũng rất "cuồng" bạn í. Kết quả là mình hỏi cũng hơi nhiều :)). Cuối buổi mình hỏi 1 câu khá là funny là tại sao chúng ta đã centralize về đây mà bạn í cứ ở đâu tuốt HN hoài thế. Bạn í cười haha rồi nói giống như bạn í có 3 bà vợ, mỗi lần bạn í đi đến 1 chỗ là 2 chỗ khác réo gọi vậy =)). Sau đó mình nói mọi người ở đây hi vọng có thể thấy bạn í thường xuyên hơn. Thế là bạn í nói : "Tôi sẽ xem nó như 1 lời khen" rồi bạn í cười, hỏi tên mình, cám ơn mình, còn vỗ vỗ vai mình nữa. =)))))))) Ahahahahahha, thế là suốt cả ngày hôm đó mình ngất ngây con gà tây!


Gần cuối tuần tự nhiên có chuyện làm cảm thấy bực bội. Dù sao thì cuối tuần đã tới để làm xẹp bong bóng tức giận đi. Có lẽ mình nên đi học 1 khóa anger management để kiểm soát hành vi cho tốt hơn. Kinh nghiệm cho thấy khi tức giận thì dạ dày sẽ bị đau, có khả năng gây chấn thương cho cơ thể lẫn đồ vật xung, mà tệ hơn có thể đụng chạm đến những người xung quanh. :)))

Tuần này đọc quyển Trí tuệ Do Thái bản bỏ túi. Sách đã xuất bản rất lâu mà mình không mua. Lý do có thể là do mình keo kiệt, hai là do không thích tựa đề :)). Nhưng mà đây là một quyển rất rất rất đáng để đọc. Đây là lần thứ 2 đọc một quyển sách có cảm giác hài lòng từ sau quyển The Outliers của Malcom Gladwell. Thật ra mình vẫn chưa đọc xong :)). Nhưng mà tự nhiên nhớ đến những gì thầy Kinh tế môi trường hồi năm 3 kể về nước Israel. Nước này nằm ở vị trí địa lý rất độc đáo, là vùng đất khô cằn nhưng họ phát triển hệ thống tưới tiêu tốt nhất thế giới. Mình nhớ thầy kể hồi đó thầy qua thăm được họ dẫn đi xem cách trồng hoa hồng. Những cây hoa hồng cao gần 1 mét, ít tốn nước mà thu về lợi nhuận cao. 

Tự nhiên nhớ thầy ghê, ông thầy ốm nhom ốm nhách mà có khả năng học thật đáng nể, được đi nhiều nơi mở rộng tầm mắt, có nhiều suy nghĩ rất thực tế và đúng đắn. Mình còn nhớ hồi đó thầy có giải thích tại sao giá nhà mặt tiền ở VN tại cao ngất ngưởng có liên quan đến xã hội đi xe máy của chúng ta. Hôm vừa rồi đi trên đường nhìn thấy 1 vụ tai nạn, người phụ nữ nằm trên mặt đất, có nhiều người cũng bu lại dỗ một đứa trẻ, chắc là con chị đó. Còn những người đi xe máy, trong đó có mình chỉ lướt qua lướt qua. Tự nhiên mình thấy xã hội đi xe máy làm con ngườ ta trở nên xấu hơn. Lái xe bất cẩn hơn, ngại quan tâm người khác hơn. Tóm lại thì, mọi người đi đường cẩn thận một chút, là an toàn cho mình mà cũng để bảo vệ người khác nữa :)

Ah, bạn Ped tự nhiên nổi hứng gửi cho 1 bài hát, nói bài này hợp với mình, còn nghĩ mình sẽ thích bài này. Ừ thì bài này cũng rất là dễ thương :D hahhaha (The one will come and share the moment with me huh? :p) . Đã sang tháng 11 rồi, chỉ còn 1 tháng thôi bạn Ped của chúng ta sẽ về. Nếu đúng dịp Noel chúng ta sẽ đi lung tung lang thang ở khu trung tâm coi đèn đường nhá :)). Lần này bạn í về mình có trách nhiệm bổn phận sự khao bạn í nhiều chầu. Miễn là bạn í đừng quên mang quyển sách dạy làm dessert đã mốc meo bên Sing từ 1 năm trước về nhà là được. 

Mình cũng nhận được email của một vài người bạn quen qua mạng. Có người nói mình siêng tuần nào cũng có truyện, có bạn nói chờ mình quá lâu. Hê hê, tuần này mình ăn chơi quá nên ...hơi lười. Ôi mà mình nói mọi người nên hạn chế vào blog mình lại, 1 tháng vào 1 lần đọc truyện cho ....nhiều nhiều. Thật ra mình hi zọng chỗ này private một chút, ít người qua lại 1 chút, chủ yếu là bạn bè quan tâm thì vào coi là được rồi. 


:D MỌI NGƯỜI, TUẦN MỚI VUI VẺ NHA :D



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét