Tổng số lượt xem trang

Thứ Năm, 20 tháng 1, 2011

Book Worm?



Một trong những chuyện làm mình bực mình hết sức là thành phố HCM có quá ít thư viện, mà thư viện lại hơi bị cùi bắp. Ước gì thay vì đi đầu tư cả đống tiền vào những dự án sách giáo khoa chả đi vào đâu thì sao không bỏ tiền xây ở mỗi quận một cái thư viện thiệt là hoành tráng đi. 

Học sinh sinh viên có thể đến đó đọc sách mỗi ngày. Sách mới thì chịu khó đầu tư mua ở nước ngoài, thiệt nhiều sách tiếng anh nữa. Hơn nữa bây giờ mấy nhà xuất bản VN cũng nhanh chân lẹ tay lắm, một tháng ra cả mấy đầu sách mới, vậy thì donate vài quyển cho hệ thống thư viện. Không hoàn toàn free 100% nhưng HS-SV được ưu đãi trả ít tiền là okie. 

Trời ơi sau này mà mình trở thành đại gia chẳng hạn (cũng không cần giàu nứt nhà như mấy ông khác) mình nhứt định sẽ xây một cái thư viện như vậy ở Gò Vấp. Coi như thay vì mở một cái quỹ thì bây giờ mở một cái thư viện, khuyến khích tinh thần đọc sách của trẻ em. Nói tp HCM cái gì cũng có là sai toét, không có THƯ VIỆN XỊN! Vậy nên mình cảm thấy bản thân cũng như bọn trẻ thiệt thòi hết sức. Chỉ có cái VJCC là còn được an ủi một chút T_T, nhưng cả tp chỉ có 1 cái duy nhứt thôi nên kể ra làm 1 FTUer nó cũng có cái may mắn!

Muốn đọc sách thì phải đi mua, tốn tiền. Lên mạng down sách miễn phí thì trình độ search cùi, tìm ra cái nào cũng kêu mua. Mua sách từ nước ngoài thì phiền người mà lại hao tiền kinh dị. Với lại không hẳn sách mình muốn đọc lại có Mạnh Thường Quân trên mạng upload lên. Thường tụi nó thích dịch với up truyện lên mà mình thì không hảo truyện cho lắm.

Sau những lần vật vã tìm sách như vậy mình quyết định trong năm nay phải mua AK cho rồi. Không được hứa này hứa nọ hay sợ tốn tiền nữa. Bực mình hết sức. Mỗi khi muốn đọc một quyển sách mà nó không cho đọc hay không có mà đọc, thấy giống như một bầy sâu đang nhai ruột mình >.<

------------------------------------------------------

Chẳng là tối hôm qua có coi phim Gifted Hands, kể về bác sĩ phẫu thuật thần kinh Ben Carson. Cảm thấy hay vô cùng và vô cùng hâm mộ cách dạy dỗ của bà má. Bà này mù chữ, không muốn 2 thằng con trai học dở nên mặc dù nghèo vẫn chuyển tụi nó đến học trường tốt, chỉ cho con xem 2 chương trình tivi 1 tuần sau khi đã làm hết bài tập (cái này tâm đắc nè, tự nhiên nhớ đến Papa cũng y chang zậy. Với lại mình cũng phải soi lại bản thân, coi tivi quá nhiều nên đâm ra ngu).

Sau đó bà này bắt con 1 tuần vào thư viện đọc 2 quyển sách rồi viết một bài báo cáo (cái này lại nhớ đến Mr. Q nói mỗi khi đọc xong sách thì ngồi tóm tắt lại). Hay ở chỗ xung quanh có rất nhiều điều mà con người chưa biết hết được. Ben thì rất dở về âm nhạc và nghệ thuật nên hay đến thư viện đọc về mỹ thuật và nghe nhạc cổ điển. Còn có buổi đi đường nhặt được một hòn đá không biết nó là đá gì nên cũng kiếm sách đọc về các loại đá. Bởi vậy nói sách là người bạn tốt của mọi người là quá đúng! 

Nhớ hồi đó mình thích đọc sách về thực vật lắm nên mỗi lần đi nhà sách hay rờ đến mấy quyển này. Hồi xưa nó có một series sách rất hay, một quyển bằng quyển tập, có mười mấy trang à, mà in màu nhe, tranh vẽ chụp hình rất sống động. Nó có nhiều chủ đề lắm, nội về biology thôi mà cả chục quyển như vậy á. Mình nhớ nhất có quyển giới thiệu về cây sồi. Rồi nó kể về các loại cây sồi ở các nước, mọc ở đâu, công dụng, cả việc thử trồng một cây sồi nữa cơ. Có chủ đề về động vật nữa, có quyển về bướm trời ơi chụp hình mấy con sâu nhộng thấy khiếp. Nói chung những quyển sách đầu tiên đó làm mình rất thích môn sinh vật. Hahaha. Mỗi lần đi nhà sách mà thấy nó ra tập mới nào là cầm lên liền, mua cả chục quyển 1 lúc nhưng ba má không phàn nàn gì mà hình như còn rất khoái. :D. Bởi vậy nói sau này mình cũng phải trở thành một bậc phụ huynh tuyệt vời như ba má mình. Nhưng mà hồi đó còn quá nhỏ, chắc cỡ tiểu học, đọc sách mà không biết giữ gìn gì hết trơn. Từ từ lớn lên nó mất hết. Nghĩ lại hối hận quá vì tính mình hồi đó không được cẩn thận như bi giờ. Bây giờ đọc sách phải bao lại, cầm sách cẩn thận như cầm cục kim cương á. :)). Thêm nữa giờ tiền mua sách mình bỏ ra nên đã hiểu được giá trị T_T

Thiệt ra mọi người cũng đừng nghĩ đọc sách là một tội lỗi. Xung quanh mình hình như người ta thích đi chơi hội họp hay coi phim hơn đọc sách. Còn ai lúc nào cũng chúi mũi vô sách thì bị coi là Book Worm. Nhưng mà mình nghĩ cái tư tưởng này phải thay đổi đi thôi. Papa, Pedro, Mr. Q, LiLy, Gà con, LA...mấy người  hay ho này mỗi người có phong cách đọc riêng, mà chuyên môn riêng nên cũng giúp đỡ mình rất nhiều, nhờ vậy mình chả bao giờ đọc mỗi sách kinh tế. Ví như Papa thì có gì hay hay thì share, Ped thì cũng học kinh tế, Lily giới thiệu truyện và phim hay, còn LA - con sâu book chính hiệu thì cả ngày ngồi trước laptop đọc sách==> How do you do that?? :)). 

Gọi là Book Worm nhưng mà tui thấy mọi người cũng chịu chơi lắm à. Có phim nào hay mà không biết, nhạc hay nào không nghe? Lại còn ăn chơi hết mình nữa. Nghe đâu nước ngoài họ đọc sách dữ dội lắm (nên mấy cái như Kindle hay Nook mới bán chạy zữ), trẻ cũng đọc, già còn đọc dữ. Có lẽ đó là một trong những cái hay ho mình phải học từ văn hóa nước khác.

Giờ đi lên cái lịch must-read-book với lại xem trong máy có sách gì chưa đọc. Hừm. Ờ đúng rồi, phải kiểm kê lại sách đã đọc năm rồi. Hhahah. Tình hình là những ngày rảnh rỗi như thế này ngoài việc đi chơi thì đọc sách quả là một niềm hạnh phúc. Con chỉ mong sao mình đừng lên độ...

Yeahhhh! Hào hứng hết chỗ nói!!!


Ờ, ông Ben Carson có viết 3 quyển mà sau khi coi xong rất muốn đọc: Gifted hands, The big picture và Think big. Ai có thì share với :D

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét