Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

Dòng suối vàng may mắn_Series The Beedle the bard

Chào, 
Hôm qua tốn gần hết buổi tối chỉ đề ngồi ngắm hình anh em nhà Weasleys trong truyện Harry Potter, hic hic. Thiệt là dễ thương không chịu được. Ngay cả người khó ưa nhất là Percy mình cũng thích. Phải nói là mình cực cực cực kỳ thích Fred và George, ờ tóm lại mình thích mấy người zui tính. Mình cũng rất thích Ron, dễ thương mà khờ khờ không chịu được. Cả nhà này ai cũng đẹp trai hết ah. aahhhhhhhh  mê trai quá. (ngại ghê). 


Nhiều người thích Harry nhưng mình vẫn thích nhất Ron và anh em nhà Ron. Đẹp trai khiếp. Ngồi coi lại cảnh 2 anh em sinh đôi làm một trận pháo hoa trong phần 5 mà thấy vui khủng khiếp. Thiệt là đau lòng là Fred lại chết. 

Mình đang cố gắng hết sức đọc truyện Harry cho thiệt chậm, vì nếu học nhanh quá lại hết cái hay để đọc, hihi. Ah mà nhạc phim các phần cũng hay lắm ah. Weasleys stomp hay Firework nghe hay. Còn nhạc phần 5 cũng hay, mấy đoạn như thầy Dumbledore chết, Aragog chết gì đó cũng rất tuyệt (toàn nhạc không lời nhưng hay lắm). Mà coi lại đoạn ông Slughorn đọc bài diễn văn tiễn con nhện mà mắc cười chết được. 

Hôm qua cũng coi lại đoạn Ron mời con Hermione đi Yule Ball. Trời ơi đoạn Hermione tức giận nộp bài ông thầy Snape, cảnh ổng giật quyển tập thiệt hài hết sức, mình bò lăn ra cười làm thằng em hết sức hoảng loạn không biết chị nó có bình thường không. 

Hihi, đầu tuần mới vui vẻ mọi người. 
Gửi mọi người bài tiếp theo trong loại truyện Beele người Hát rong



DÒNG SUỐI VÀNG MAY MẮN 



Trên ngọn đồi cao có một khu vườn được phù phép bao quanh là tường cao và được bảo vệ bằng những phép thuật hùng mạnh nhất. Trong vườn có một đài phun nước may mắn. Mỗi năm một lần, giữa lúc mặt trời mọc và lặn của ngày dài nhất trong năm, một người gặp điều chẳng lành sẽ có cơ hội tìm đường đến Đài phun nước, tắm trong nước suối và nhận được may mắn cho cả đời. Vào ngày đó, hàng trăm người từ khắp vương quốc đến chân bức tường bao quanh khu vườn từ trước bình minh. Đàn ông và phụ nữ, người giàu lẫn nghèo, người lớn lẫn trẻ nhỏ, người có phép thuật hay không có, tất cả đều tụ tập dưới bóng đêm và hi vọng họ sẽ là người được vào khu vườn.  

Có 3 phù thủy, mỗi người mang một nỗi ưu phiền riêng gặp nhau ở nơi xa đám đông và kể cho những người còn lại nỗi phiền muộn khi họ cùng đợi mặt trời mọc. Cô đầu tiên tên Asha. Cô bị một chứng bệnh mà không bùa chú Chữa lành nào chữa khỏi. Cô hị vọng nước từ Đài phun sẽ xóa đi mọi chứng bệnh và cho cô một cuộc sống lâu dài hạnh phúc. Cô thứ hai tên Altheda. Cô bị một tên phù thủy xấu cướp hết tài sản và cây đũa phép. Cô hi vọng Dòng suối sẽ giúp mình thoát khỏi sự nghèo khổ và trả lại phép thuật cho cô. Cô thứ ba tên Amata. Cô bị một người đàn ông mình yêu thương chân thành ruồng bỏ và cô nghĩ rằng trái tim cô sẽ không bao giờ lành nỗi đau. Cô hi vọng Dòng suối sẽ giải thoát nỗi buồn của cô. Thương cảm cho những người bạn của mình, ba phù thủy thống nhất với nhau nếu cơ hội đến với họ, họ sẽ đoàn kết và cùng nhau tìm đường đến Dòng suối. 

Bầu trời đã hé những tia sáng đầu tiên của ngày và trên bức tường xuất hiện một vết nứt. Đám đông đùn đẩy nhau tiến về phía trước, mỗi người nói to nỗi khổ của mình với mong muốn được ban phước lành. Những cây dây leo từ khu vườn uốn éo qua đám đông đang khẩn khoản van xin và xiết lấy phù thủy đầu tiên, Asha. Cô chộp lấy cổ tay phù thủy thứ 2, Altheda và cô này đang nắm chặt sợi dây thừng của phù thủy thứ 3, Amata. Amata bị dính vào bộ áo giáp của một hiệp sĩ trông hết sức khốn khổ trên lưng một con ngựa gầy trơ xương. 

Mấy cây dây leo kéo mạnh ba phù thủy qua cái lỗ trên bức tường, vị hiệp sĩ bị kéo theo cùng con ngựa của anh ta đằng sau. Những tiếng la ó tức giận của đám đông thất vọng vang lên trong không khí buổi sáng rồi trở nên im bặt khi bức tường của khu vườn đóng lại. Asha và Altheda rất tức giận với Amata vì cô này vô ý kéo theo cả hiệp sĩ. 

 “Chỉ một người có thể tắm dưới Dòng suối thôi! Nội ba người thôi cũng đủ khó để xem ai sẽ được tắm rồi, nói gì đến tên kia!”. Vị hiệp sĩ được biết đến với tên Ngài Không May đứng quan sát ba cô phù thủy. Hiệp sĩ không có phép thuật hay tài năng đấu kiếm xuất chúng hay bất kì khả năng nổi trội nào một người bình thường có thể có. Hiệp sĩ tin chắc anh ta không có hi vọng gì đánh bại ba cô phù thủy để được tắm dưới Dòng suối.

Vị hiệp sĩ dự định quay về. Lúc này, Amata cũng trở nên vô cùng tức giận. Cô mắng hiệp sĩ “Đừng có thối chí! Rút gươm của ngài ra Hiệp sĩ, rồi cùng giúp chúng tôi!”. Ba cô phù thủy cùng chàng hiệp sĩ đáng thương đi vào khu vườn được phù phép. Nơi đây có những loài thảo mộc, trái cây và hoa quí hiếm mọc rất nhiều hai bên lề đường. Họ không gặp trở ngại gì khi bốn người đến chân một ngọn đồi trên đỉnh có đài phun nước. 

Bao quanh ngọn đồi lại là một con Sâu trắng bị mù, sưng phồng lên và to lớn khủng khiếp. Khi họ đến, con Sâu quay cái mặt gớm ghiếc của nó lại và thốt ra những lời sau: “Trả cho ta nỗi đau của ngươi”. 

Ngài Không May rút kiếm và định giết con quái vật nhưng thanh gươm của anh bị nó táp mất. Altheda ném đá vào con Sâu trong khi Asha và Amata đọc ra mọi lời nguyền để vượt qua nó. Nhưng sức mạnh từ cây đũa phép của họ cũng không hơn gì những hòn đá của bạn họ, hay thanh gươm của hiệp sĩ. Con sâu không cho họ đi qua. 

Mặt trời cứ lên cao và cao hơn. Khi đó Asha, cảm thấy vô vọng hết sức, cô bắt đầu thổn thức. Lúc này, con Sâu vĩ đại quay mặt về phía cô và uống nước mắt từ má Asha. Cơn khát của nó được giải tỏa, con Sâu trườn sang bên cạnh và biến vào một cái lỗ trên mặt đất. Qúa vui mừng trước việc con Sâu biến mất, cả ba phù thủy và hiệp sĩ bắt đầu leo lên đồi, tin chắc rằng mình sẽ đến Dòng suối vào trước ngọ.

Tuy nhiên khi đi được nửa đường, họ lại bắt gặp một dòng chữ được khắc trên mặt đất trước mặt. “Trả tôi thành quả sức lao động của ngươi”. Ngài Không May lấy ra đồng xu duy nhất của anh và đặt lên ngọn đồi đầy cỏ nhưng đồng xu lăn đi và biến mất. Ba phù thủy và hiệp sĩ tiếp tục leo lên nhưng mặc cho họ cứ leo hàng giờ liền, ngọn đồi càng lúc càng dốc hơn còn đỉnh đồi lại chẳng thấy đâu. Những chữ khắc trên đất cứ xuất hiện trước mặt. 

Mọi người đều rất thất vọng khi mặt trời lúc này đã quá đầu và bắt đầu lặn về hướng chân trời đằng xa. Chỉ có Altheda là đi nhanh hơn hết thảy, cô cổ vũ những người còn lại mặc dù cô chẳng đi xa hơn. Cô la to và lau mồ hôi trên trán :“Cố lên các bạn, đừng đầu hàng!”. 

Khi những giọt mồ hôi của Altheda chảy ròng xuống mặt đất, dòng chữ khóa con đường của họ biến mất và họ nhận ra mình có thể đi tiếp. Vui mừng vì đã vượt qua trở ngại thứ hai, họ hối hả đi về phía đỉnh đồi nhanh nhất có thể cho đến khi họ có thể thoáng nhìn thấy đài phun nước, đang chảy réo rắc như pha lê trong một dàn khung mọc đầy những cây và hoa. 

Nhưng trước khi họ có thể chạm đến đài phun nước, họ gặp phải một dòng suối nhỏ chảy vòng qua đỉnh đồi và chắn lối đi. Dưới đáy của dòng nước trong là một hòn đá khắc những chữ sau: “Trả tôi kho báu trong quá khứ của ngươi”. Ngài Không May định bơi qua dòng suối bằng cái khiên của mình nhưng nó chìm mất.

Ba phù thủy kéo anh ta ra khỏi dòng nước và cố gắng nhảy qua dòng suối nhưng dòng nước không cho ai qua, lúc này mặt trời đang lặn từ từ. Họ ngồi xuống suy nghĩ về ý nghĩa lời nhắn trên hòn đá. Amata là người đầu tiên hiểu ra. Cô dùng cây đũa phép của mình, lấy từ trong đầu ra những ký ức hạnh phúc mà cô trải qua với người yêu đã bỏ cô và thả nó xuống dòng nước. 

Dòng suối cuốn ký ức trôi đi và những hòn đá xuất hiện để họ bước qua. Ba phù thủy và hiệp sĩ có thể băng qua dòng suối và đi lên đỉnh đồi. Đài phun nước đang lung linh tỏa sáng trước mặt họ và vây quanh nó là những loài thảo mộc và hoa còn hiếm và đẹp hơn bất cứ thứ gì họ đã thấy. Bầu trời đã chuyển màu hồng ngọc, đã đến lúc quyết định ai là người sẽ tắm dưới đài phun . 

Trước khi họ đưa ra quyết định, Asha ngã xuống mặt đất. Kiệt sức bởi cuộc hành trình lên đỉnh đồi, cô gần như sắp chết. Ba người bạn mang cô đến Dòng suối, nhưng Asha đang chịu đau đớn và van nài họ đừng đụng đến cô. Lúc này Altheda nhanh chóng nhặt tất cả những cây thảo mộc cô nghĩ là có ích và trộn chúng trong bầu đựng nước của Ngài Không May rồi đổ một ngụm vào miệng Asha. 

Ngay lập tức, Asha có thể đứng dậy được. Thêm nữa, những chứng bệnh của cô biến mất. “Tôi được chữa rồi!” Cô la lên. “Tôi không cần dòng suối nữa, hãy để Altheda tắm!”. Altheda đang bận hái những cây thảo mộc cho vào tạp dề của mình. “Nếu tôi có thể chữa được bệnh thì tôi sẽ kiếm được rất nhiều vàng! Hãy để Amata tắm!”. Ngài Không May cúi đầu và ra hiệu cho Amata tiến về Dòng suối. Nhưng Amata lắc đầu. 

Dòng nước đã tẩy sạch những hối tiếc của Amata dành cho người yêu. Cô nhận ra người mình từng yêu là một kẻ phụ bạc tàn nhẫn, và cô nhận ra mình thật hạnh phúc đi bỏ được hắn ra khỏi đầu. Cô nói với Ngài Không May: “Ngài tốt bụng, ngài nên tắm, đây là phần thưởng cho tinh thần hiệp sĩ của ngài!”. Vì vậy hiệp sĩ tiến về phía trước trong những tia sáng cuối cùng của ngày và tắm dưới Dòng Suối May Mắn, cảm thấy hết sức ngạc nhiên vì mình được chọn trong số hàng ngàn người và ngây ngất với may mắn không tin được mà mình có. 

Khi mặt trời lặn dưới đường chân trời, Ngài Không May trồi lên từ dòng nước cùng với niềm vui khôn tả, hiệp sĩ quỳ gối dưới chân Amata, người anh nhận ra là cô gái tốt nhất và xinh đẹp nhất anh từng thấy. Trong niềm vui hân hoan, hiệp sĩ xin cô cho chàng được cầm tay và xin cô trao trái tim cho anh. Amata không thể vui hơn nữa, cô nhận ra mình đã tìm được một người đàn ông xứng đáng. Ba phù thủy và vị hiệp sĩ tay trong tay cùng nhau đi xuống ngọn đồi. Họ sống một cuộc sống hạnh phúc dài lâu và không ai nghi ngờ hay biết được nước của đài phun nước chẳng hề có phép thuật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét